Chương 152

Đường Tử Di thở dài: “Mảnh đất đó đã bị nhà họ Lư lấy mất. Em còn nghe ngóng được là nhà họ Lư mời một thầy phong thủy đến, muốn phá giải tình hình bây giờ của vịnh Bạch Long sau đó biến nó thành một khu phong thủy đắc địa!”

Ngô Bình rất bất ngờ, liền nói: “Phá giải tình trạng vịnh Bạch Long?”

Đường Tử Di gật đầu: “Nhà họ Lư đã dựng pháp đài ở đó, giữa trưa ngày kia sẽ làm phép”.

Ngô Bình nghe thế thì nhíu chặt mày.

Trác Khang tuy chỉ nghe được chút ít nhưng cũng hiểu được mọi chuyện, liền nói: “Thảo nào nhà họ Lư lại vội vàng bán đi cổ phần của khu biệt thự Thái Khang! Hóa ra họ đã nhắm vào vịnh Bạch Long! Nhưng mà năm đó vịnh Bạch Long đã khiến biết bao nhiêu người bó tay hết cách, nếu thực sự có thể phá giải thì làm gì phải đợi đến ngày hôm nay? Cô Đường, cô có biết họ mời cao nhân nào đến không?”

Đường Tử Di: “Đó là Nhiếp Sơn Hà đến từ Cảng Thành, một nhân vật tầm cỡ”.

Người Trác Khang run lên, nói: “Nhiếp Sơn Hà, bói tất cả chỉ bằng một quẻ Càn Khôn!’

Đường Tử Di gật đầu: “Thế nên tôi mới nghĩ mọi chuyện không đơn giản, bậc cao nhân như Nhiếp Sơn Hà có sức ảnh hưởng khắp vùng Đông Nam Á, có tài sản mấy tỷ tệ. Nếu ông ta không nắm chắc thì sẽ không lộ diện đâu”.

Trác Khang liền bật cười: “Nếu thực sự phá giải được vịnh Bạch Long thì nhà họ Lư sẽ được tiến vào hàng ngũ những gia tộc có tài sản hàng trăm tỷ!”

Một khi xây dựng thành công dự án vịnh Bạch Long thì nhà họ Lư sẽ có tài sản trăm tỷ, rồi dựa vào đó để huy động nguồn vốn hàng nghìn tỷ! Đến lúc đó nhà họ sẽ ở trên một tầm cao mới.

Đường Tử Di: “Em vốn định nhờ anh giúp em giải quyết vụ vịnh Bạch Long, xem ra bây giờ không còn cơ hội nữa rồi”.

Ngô Bình cũng thấy không vui, nếu như Lư Tuấn Phi vẫn còn là bạn bè với anh thì anh cũng không để ý việc giúp nhà họ Lư một tay. Nhưng bây giờ Lư Tuấn Phi đã đứng ở bên đối lập với anh thì tất nhiên anh không thể ngồi yên được.

“Đi thôi, tới vịnh Bạch Long xem thử”. Anh nói, chưa biết rõ tình hình vịnh Bạch Long thì anh cũng chưa thể quyết định được.

Trác Khang cười nói: “Được, đi xe của tôi đi!”

Đường Tử Di và Trác Khang cũng quen nhau, cô ấy rất tò mò Ngô Bình và Trác Khang quen nhau như thế nào. Khi Trác Khang nói tình hình cô ấy liền kinh ngạc, hóa ra Ngô Bình quen với ông ba nhà họ Từ! Hơn nữa anh còn nhận ông ấy làm anh Ba!

Đường Tử Di nói: “Lư Tuấn Phi có dã tâm rất lớn, nếu không phải do anh có thực lực thì e là giờ đã nằm phơi thây đầu đường rồi”.

Trác Khang rất bối rối, liền nói: “Đều tại tôi, sinh ra một đứa con không ra gì”.

Ngô Bình: “Anh ba Từ nói rất đúng, ông hơi khắt khe với con trai đấy. Dù sao cũng là con trai ruột, nên nhẫn nại hơn”.

Trác Khang bật cười, nói: “Cậu Ngô không phải là người ngoài nên tôi cũng nói thẳng, thực ra Đinh Sâm không phải con ruột của tôi”.

Ngô Bình sững sờ, không phải con trai ruột sao?

Trác Khang nói: “Nói ra cũng dài, có thời gian tôi sẽ kể cho cậu Ngô nghe sau”.

Ngô Bình không hỏi nhiều nữa, chỉ cảm thấy lạ thôi. Nếu không phải con trai ruột thì họ có quan hệ gì?

Xe đi vào cây cầu dẫn vào vịnh Bạch Long. Cây cầu cao mấy chục mét, từ đó có thể quan sát cả vịnh Bạch Long, hai bên cầu còn có khu quan sát chuyên dụng. Trác Khang dừng xe chỗ khu quan sát, ba người xuống xe rồi tựa vào lan can ngắm cảnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play