Chương 1520

Ngô Bình luyện vài trăm lần thì chợt tung một chưởng ra phía trước, lần này không gian chấn động, một thủ ấn màu đen tím rõ ràng đã xuất hiện.

Ầm!

Một tiếng nổ mạnh vang lên, hòn non bộ vỡ nát, bụi bay mù mịt.

Ngay sau đó, tất cả mọi người đều hoảng hốt, cả tá người xông vào phòng Ngô Bình vì tưởng có người ám sát.

Khi họ nhìn thấy hòn non bộ cao hơn năm mét bỗng bốc hơi thì đều kinh ngạc.

“Hòn non bộ đâu rồi?”, có người hỏi.

“Đại ca đang thử nghiệm bom à?”

Ngô Bình xua tay ra hiệu cho mọi người lùi lại, còn mình tiếp tục luyện Chân Không Đại Thủ Ấn. Anh luyện thêm tầm trăm lần nữa thì đã nắm được bí quyết. Cuối cùng, thủ ấn mà anh tạo ra chuyển sang màu đỏ tím, hơn nữa không có một tiếng động nào. Dù nó tiếp xúc với một vật bất kỳ, cũng chỉ tạo ra tiếng động rất khẽ.

Ngô Bình tung chưởng vào tấm lò xò dày 30 phân, nó lập tức lõm vào, mặt trước bằng phẳng như được cắt bằng laser, còn mặt sau thì lồi lên, tạo thành một thủ ấn to như cái chậu.

Khi Ngô Bình luyện thành Chân Không Đại Thủ Ấn thì trời đã tối, anh đi pha trà, sau đó nằm trên ghế trong vườn hoa lướt mạng.

Thì ra anh bị một bạn học cấp ba cũ Thôi Hưng Khải kéo vào một nhóm chat, hình như mọi người trong nhóm này đều rất thành cong, họ toàn nói về chuyện đầu tư bao nhiêu trăm triệu, công ty nào đầu tư lời hơn, hay các hãng xe hơi và đồng hồ nổi tiếng.

Ngô Bình không hề hứng thú với nội dung thảo luận của họ, nhưng sau đó anh phát hiện Lâm Băng Tiên và Trần Lăng Sương cũng ở trong nhóm này. Hơn nữa, ngoài hai bọn họ ra, bên trong còn rất nhiều ngôi sao nổi tiếng hạng A khác.

Ngô Bình hỏi Thôi Hưng Khải: “Hưng Khải, đây là nhóm gì thế?”, anh không hề nhắc tới chuyện mình quen Lâm Băng Tiên và Trần Lăng Sương.

Thôi Hưng Khải: “Ngô Bình, đương nhiên là nhóm kết bạn, nhưng trong nhóm này có nhiều ngôi sai nữ lắm, nếu cậu thích ai thì họ thể hẹn họ đi chơi riêng đấy. Chỉ cần cậu chịu bỏ tiền thì còn được tậm sự “mỏng” với các cô nàng cơ”.

Ngô Bình cau mày hỏi: “Cô nào cũng được à?”

Thôi Hưng Khải cười nói: “Đương nhiên là không, có mấy nghệ sĩ thì không nha, bọn mình gọi họ là tứ đại trinh nữ!”

Ngô Bình: “Gồm những ai thế?”

Thôi Hưng Khải: “Thứ nhất là Lâm Băng Tiên, nghe đâu hẫu thuận cho cô này làm to lắm, từng có một cậu ấm ở Thiên Kinh không hẹn được với cô ấy nên còn mắng chửi trong nhóm mà. Kết quả là ngay ngày hôm sau, đã bị người ta đánh gãy một chân, sau đó bị ném xuống sông băng ngâm mình nửa đêm, suýt nữa chết cóng”.

“Cô thứ hai là Trần Lăng Sương, hoạt động đã lâu, đã thế lại biết võ nên không ai dám dây đâu”.

“Cô thứ ba là người mới, làm người mẫu tên là Liễu Tô Nghiên. Cô này không có hẫu thuận, cũng không nổi quá, nhưng không cũng không dây vào được. Mình nghe nói có vài cậu ấm từng điều tra về cô ấy, xem có nắm được điểm yếu nào không để con hạ gục cô nàng”.

“Cô thứ tư không phải nghệ sĩ, nhưng xinh kinh khủng, tên là Nhậm San San. Con gái của đại gia Nhậm Thiên Thắng đấy, nghe đâu cô ấy tham gia vào nhóm chat này để tìm một người bạn trai phù hợp”.

Trong lúc hai người đang trò chuyện, thì có người mắng chửi trong nhóm, người đó có nick là Ông Miêu, ông ta đang mắng Nhậm San San.

Mẹ kiếp! Tưởng mình là ai mà dám chê tôi xấu hả?, người đó rất nóng tính nên buông những lời mắng chửi rất khó nghe.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play