Chương 1465

Cá chép đỏ tiếp tục gật đầu, ánh mắt vô cùng háo hức.

Ngô Bình đáp: “Tốt, vậy nghe kỹ đây!”

Thế là anh truyền dạy phương pháp hít thở của động vật dưới nước cho cá chép đỏ. Phương pháp hít thở của loài người cực kỳ hiếm có và chỉ lưu truyền ở số ít thế lực lớn mạnh. Phương pháp hít thở của động vật dưới nước lại càng khan hiếm. Khó trách cá chép đỏ lại hào hứng đến vậy.

Cá chép đỏ học rất nhanh. Chỉ sau hơn một giờ, nó đã học được phương pháp hít thở. Nó nổi trên mặt nước, ngước nhìn ánh trăng mà hít vào thở ra.

Sau khi có được phương pháp hít thở, cá chép đỏ há to miệng, nhả một hạt châu nửa trong suốt màu đỏ sậm ra. Hạt châu lơ lửng giữa không trung, hấp thụ ánh trăng. Vật này chính là yêu đan của nó.

Ngô Bình ngồi gần đó để hộ pháp cho nó. Mười mấy phút sau, cá chép đỏ thu được yêu đan, bèn liên tục gật đầu với Ngô Bình như đang cảm ơn anh.

Ngẫm nghĩ một lúc, Ngô Bình lấy viên ngọc rồng trong nhẫn ra. Anh ném viên ngọc rồng vào miệng cá chép đỏ, bảo rằng: “Đây là ngọc rồng, ít nhiều gì cũng có khí tức của rồng. Ta cho mượn một lúc đấy. Hy vọng ngươi có thể làm cá chép vượt long môn, sớm ngày hoá rồng thăng thiên”.

Toàn thân cá chép đỏ đông cứng lại. Trong đầu Ngô Bình bỗng vang lên một giọng nói rất kỳ quái: “Cảm ơn trư nhân”.

Ngô Bình giận dữ: “Là chủ nhân, không phải trư nhân!”

“Vâng, trư nhân”.

Ngô Bình trợn mắt: “Đừng nói nhảm nữa. Mau tu luyện đi”.

Cá chép đỏ không dám chậm trễ, tiếp tục tu luyện phương pháp hít thở. Bộ phương pháp hít thở này của nó có tên là phương pháp hít thở Ngư Long, cực kỳ phù hợp với nó. Khi nó hít thở, khí tức rồng của viên ngọc rồng sẽ ngấm vào cơ thể nó, mang lại lợi ích lớn vô cùng!

Ngô Bình cũng không nhàn rỗi, ngồi tu luyện trên đảo.

Năm giờ sáng, anh lên tiếng: “Được rồi đây, trả ngọc rồng cho ta”.

Cá chép đỏ ngoan ngoãn nhả viên ngọc rồng ra, cơ thể bỗng dưng nằm trên mặt nước, bơi vài vòng về phía Ngô Bình.

Ngô Bình cười hỏi: “Muốn đưa ta sang bờ bên kia à?”

Cá chép đỏ gật đầu. Ngô Bình cũng không khách sáo nữa, đạp lên cá chép để nó lướt trên mặt nước, chẳng mấy chốc đã đến bờ bên kia. Anh nhẹ nhàng tung người, nhảy lên bờ.

“Về đi”, anh nói xong thì quay người về nhà.

Hôm nay là ngày tống cựu nghênh tân. Ngô Bình ngủ một lát rồi thức dậy, chuẩn bị đón năm mới cùng gia đình.

Chu Nhược Tuyết đến vào lúc trưa. Vốn dĩ cô ấy phải về từ hôm qua rồi, nhưng do công việc bận bịu nên hôm nay mới nghỉ.

Buổi tối, mọi người cùng ăn cơm tất niên. Chờ đến giờ, Ngô Bình bèn đốt pháo, bắn pháo hoa, chào mừng năm mới.

Qua nửa đêm, anh đưa Ngô Mi đi chúc Tết ông bà ngoại, sau đó chúc Tết mẹ. Ông ngoại cho anh một bao lì xì lớn như thường lệ, Ngô Bình vẫn không thoả mãn, lại vòi thêm một bao của bà ngoại.

Sau đó Đường Băng Vân, Chu Nhược Tuyết, An Ogura, Yozakura Tama lần lượt chúc Tết ông bà ngoại và mẹ anh. Ai cũng nhận được lì xì. Đặc biệt là Trương Lệ vô cùng hào phóng, ai cũng được bà lì xì hai nghìn tệ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play