Chương 1458
Hồ Duy Tài vô cùng mừng rỡ hỏi: “Bố, bố không sao rồi chứ?”
Hồ Nam Thiên cười đáp: “Đã khỏe lại hoàn toàn rồi, vô cùng tạ ơn cứu mạng của Ngô thần y”, nói rồi ông ấy hành lễ cảm ơn Ngô Bình.
Ngô Bình: “Hồ tiên sinh không cần khách sáo”.
Hồ Nam Thiên: “Ngô thần y, việc tôi đã đồng ý với thần y có lẽ đến sang năm mới sắp xếp được”.
Giờ cũng đã sắp đến Tết, Ngô Bình cũng chẳng vội nên đáp: “Được”.
Hồ Nam Thiên muốn giữ Ngô Bình ở lại Lương Thành chơi vài ngày, nhưng ngày kia đã là năm mới, Ngô Bình phải về nhà. Cho nên, ngay chiều hôm đó anh đã ngồi máy bay về huyện Minh Dương.
Sau khi về đến nhà, anh nhìn thấy Cương Tử và Tân Nguyệt đang quét dọn. Ngô Mi và An Ogura cũng đang giúp đỡ họ.
Thấy anh trở về, Tân Nguyệt và Cương Tử vội vã chạy ra đón.
“Cậu chủ, Tân Khai đã về nhà rồi”, Tân Nguyệt cười nói.
Tân Nguyệt lại còn định quỳ xuống cảm ơn anh nhưng Ngô Bình vội vã dìu cô ấy đứng dậy, nói: “Tân Nguyệt, Cương Tử giống như anh em tôi, cô không cần phải làm vậy”.
Tân Nguyệt vẻ mặt đầy cảm động, đáp: “Cậu chủ Ngô, bố mẹ bảo tôi dập đầu cảm tạ cậu chủ. Họ nói chỉ có cách đó mới thể hiện được lòng biết ơn của chúng tôi”.
Ngô Bình đáp: “Dập đầu gì đó thì thôi bỏ qua đi”.
Sau đó anh hỏi Tân Nguyệt: “Em trai cô vẫn ổn chứ?”
Tân Nguyệt gật đầu: “Nó vẫn ổn. Vốn nó muốn tới đây cảm ơn cậu chủ Ngô nhưng tôi sợ sẽ làm phiền đến cậu chủ nên bảo nó đừng tới”.
Ngô Bình nói: “Người không sao là tốt rồi”.
Phùng Chương lúc này cũng vội vã chạy tới, nói: “Cậu chủ, chị Tuyết ngày mai sẽ được nghỉ lễ. Chị ấy nói muốn sang đây đón năm mới, em có thể sang cùng được không?”
Ngô Bình đáp: “Đương nhiên là được rồi. Có điều, cậu không ở nhà cùng bố mẹ sao?”
Phùng Chương cười đáp: “Bọn họ đi du lịch rồi, nói năm nay Tết sẽ đi du lịch, nhưng em không muốn đi cùng họ”.
Ngô Bình: “Vậy thì được”.
Trời vừa tối, Lý Vân Đẩu gọi điện tới, mong Ngô Bình và Ngô Mi có thể tới Vân Đông đón tết cùng mình. Ngô Bình nghĩ lại trong nhà còn ông bà ngoại nên chỉ đồng ý mùng một sẽ tới thăm.
Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Nói đến việc đi Vân Đông, thực ra vẫn còn một mục đích khác, chính là chữa bệnh cho chú trẻ Lý Đông Hưng. Lúc trước, tu vi của Ngô Bình còn có hạn, không thể nào chữa được bệnh cho chú. Nhưng hiện giờ anh đã là Nhân Tiên, đã có thể giúp chú trị bệnh.
Tối hôm đó, Ngô Bình quyết định dùng những đan dược mình có trong tay để luyện đan.
Lúc này trong tay anh có nhiều nhất là nhân sâm và linh chi, hai loại dược liệu này phối hợp với một số loại dược liệu phổ thông khác là có thể luyện thành Nguyên Khí Đan.
Nếu như cho thêm một ít rượu thuốc do Dược Vương ngâm thì có thể tăng cường công hiệu luyện hình của đan dược. Mà loại đan dược này thì gọi là Tam Nguyên Đại Bổ Đan.
Tam Nguyên Đại Bổ Đan thực ra không có một phương pháp hay công thức cố định để luyện. Hiệu quả như thế nào hoàn toàn dựa vào thầy luyện đan. Đương nhiên loại đan dược này do Ngô Bình luyện thì đúng là cực phẩm bởi vì bên trong có nhân sâm và linh chi nghìn năm tuổi, lại còn có rượu thuốc quý.
Viên đan này có thể khiến cho người sắp chết hồi sinh, lấy lại sức sống.
Luyện hai lần Tam Nguyên Đại Bổ Đan xong, thành phẩm được mười viên đan. Tất cả đều là đan nhất phẩm.