Chương 1452

Tiền Trường Hào sao đó lại cúi đầu cắn răng đáp: “Tôi sẽ đưa”.

Thực ra nhà họ Tiền không có nhiều tiền mặt đến vậy, trong nháy mắt lấy ra năm tỷ là chuyện không tưởng. Cho nên ông ta đưa trước một tỷ tệ tiền mặt, số vàng bạc châu báu trị giá năm trăm triệu tệ. Số tiền còn lại thì thế chấp tài sản đứng tên nhà họ Tiền.

Những sản nghiệp này gồm có cổ phần ……..

Những việc vụn vặt đó anh nhờ Đường Tử Di tới xử lý nốt giúp.

Đường Tử Di đưa tới một nhóm kế toán và luật sư chuyên nghiệp để hai bên tiến hành chuyển giao tài sản. Toàn bộ số tài sản thu được sẽ được chuyển vào công ty Bắc Thần mới thành lập của ngô Bình.

Hiện tại, toàn bộ cổ phần dự án vịnh Bạch Long, cổ phần nhà máy thuốc, cổ phần nhà máy hóa chất,… của Ngô Bình đều đã được chuyển vào công ty Bắc Thần. Pháp nhân của công ty là Đường Tử Di, đại cổ đông là Ngô My, Trương Lệ, Ngô Bình và Lục Nhiễm Trần.

Hơn ba nghìn món cổ vật còn lại, Đường Tử Di phái người đưa tới biệt thự Vân Đỉnh. Những món đồ này qua mười năm đã tăng giá lên không ít, tính sương sương cũng phải được ba bốn chục tỷ tệ.

Thấy tài sản của mình thi nhau đội nón ra đi, tiền trường hào lúc này mặt vô cùng khó coi. ông ta chỉ muốn khóc một trận thật to.

ngô Bình nói: “tiền trường hào, với tất cả việc xấu ông đã làm, đáng lẽ ra tôi phải trừng phạt ông thật nặng. có điều cô chủ Vạn là người tốt, bảo tôi đừng truy cứu nữa. sau này ông liệu liệu mà sống cho tốt, làm nhiều việc thiện vào”.

Tiền Trường Hào mặt trắng nhệch đáp: “Vâng, nhất định rồi”.

buổi trưa đoàn người tới chỗ ở của Lý Quảng Long. Ngô Bình nhân cơ hội này giới thiệu cho Đường Tử Di và Vạn Lộ Khả làm quen với nhau.

“Tử Di, bọn anh đang định khởi động lại dự án khu đô thị Giang Nam Thành, nhà họ Đường có muốn tham gia không?”

Đường Tử Di đáp: “Không phải anh nói dự án này không làm được sao?”

Ngô Bình: “Thời thế đổi thay, khi đó không được nhưng giờ thì được”.

Đường Tử Di cười nói: “Nếu đã làm được thì em đương nhiên muốn tham gia”.

Ngô Bình: “Anh định chia cho em ba mươi phần trăm cổ phần, Vạn Lộ Khả hai mươi phần trăm, công ty Bắc Thần năm mươi phần trăm. Sau này sẽ phải đầu tư thêm rất nhiều tiền, nhà họ Đường xoay vốn có vấn đề gì không?

Đường Tử Di: “Không vấn đề gì. Tháng trước biệt thự Vọng Nguyệt ở Hải Thành đã khai trương, hiện đã bán bốn mươi phần trăm cổ phần, thu lại bốn mươi lăm tỷ tệ. Dự kiến tháng sau có thể thu lại khoảng một trăm mười tỷ tệ. Sau khi trả hết các khoản nợ, sẽ còn lại khoảng bảy mươi tỷ tệ”.

Ngô Bình gật đầu: “Dự án khu đô thị Giang Nam Thành là dự án lớn, ít thì cũng phải ba đến năm năm mới hoàn thành. Đến lúc đó số tiền thu được từ dự án vịnh Bạch Long đã thu lại được hết. Nhà máy thuốc cũng bắt đầu có lãi, tiền vốn đối với anh có lẽ cũng không thành vấn đề”.

Đường Tử Di cười đáp: “Không sai. Nhắc tới nhà máy thuốc, buổi chiều chúng ta tiện tới công xưởng xem đi. Nhà xưởng của chúng ta đã đến giai đoạn hoạt động thử rồi”.

Lý Quảng Long vội vã nói: “Tôi nói này người anh em, mau đưa phương thuốc mới cho tôi”.

Đường Tử Di cười đáp: “Anh Long, vốn dĩ nhà máy thuốc của chúng ta có kiếm được tiền hay không, kiếm được bao nhiêu tiền toàn bộ đều phụ thuộc vào công thức thuốc của Ngô Bình phải không?”

Lý Quảng Long cười đáp: “Đúng vậy”.

Đường Tử Di: “Nhưng Ngô Bình hiện chỉ nắm hai mươi phần trăm cổ phần, tôi thấy như vậy vẫn hơi ít. Hay là thế này đi, chúng ta mỗi người nhường lại thêm một ít cổ phần cho anh ấy?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play