Chương 1420

Hai người trò chuyện thêm một lát thì tới giờ cơm trưa, Lạc Trường Sinh đi sắp xếp, chuẩn bị yến tiếc để tiếp gia đình Ngô Bình.

Lúc này, chợt có người làm chạy vào thông báo: “Báo, có cô An xin gặp ạ”.

Hanami Tsukihime lập tức tỏ vẻ chán nản: “Sao cô ấy lại đến đây?”

Ngô Bình: “Ai thế?”

Hanami Tsukihime: “Cháu gái của bà họ em, cũng là chắt gái bên ngoại của ông cố, tên là An Ogura, kém em hai tuổi, hai đứa em thân nhau lắm. Con nhóc này rất hay gây hoạ, giờ tự nhiên chạy đến đây, chắc lại gây chuyện rồi”.

Cô ấy còn chưa nói hết câu thì đã có một cô gái buộc tóc đuôi ngựa mặc váy ngắn chạy vào, cô ấy rất xinh, nhưng ăn mặc hơi thiếu vải, vừa vào nhà đã ôm chầm lấy Hanami Tsukihime rồi nói: “Chị, em nhớ chị quá đi mất”.

Hanami Tsukihime chán nản nói: “An, tự nhiên em đến tìm chị thế này, lại gây ra chuyện gì rồi đúng không?”

An Ogura không trả lời, mà dí sát mặt vào người Hanami Tsukihime, sau đó hít hít ngửi ngửi, tiếp theo mỉm cười một cách bí hiểm.

Hanami Tsukihime cau mày hỏi: “Em ngửi gì thế hả?”

An Ogura chóp chớp mắt nói: “Chị họ, chị vừa ấy ấy đúng không?”

Hanami Tsukihime vừa ngạc nhiên vừa xấu hổ, sao con nhóc này thính thế? Rõ ràng cô ấy đã tắm rửa sạch sẽ rồi mà.

An Ogura trông thấy vẻ mặt này của Hanami Tsukihime thì càng chắc chắn với suy nghĩ của mình hơn, cô nhóc cười hì hì rồi nói: “Eo, không ngờ chị mình buông thả thế đấy, em còn tưởng chị không có bạn trai cơ”.

Nói rồi, cô nhóc liếc về phía Ngô Bình.

“Anh rể em đấy à?”, cô nhóc hỏi.

Ngô Bình cười nói: “Anh là Ngô Bình”.

An Ogura mỉm cười chào hỏi: “Chào anh rể, em là An Ogura, anh cứ gọi em là An”.

Ngô Bình: “Chào An”.

Hanami Tsukihime: “Này, em đến tìm chị là có chuyện rồi đúng không?”

An Ogura thở dài rồi nói: “Chị, dạo này bà em lại cắt phí sinh hoạt của em rồi, em hết tiền”.

Hanami Tsukihime: “Bà họ cắt tiền tiêu vặt của em ư? Em gây chuyện gì rồi đúng không?”

An Ogura cúi đầu xuống: “Có gì đâu, em chỉ tống một người vào đống xi măng để đắp tượng thôi mà”.

Hanami Tsukihime cạn lời: “Em giết người à?”

An Ogura: “Là một tên rác rưởi, dám bắt nạt chị em của em, đương nhiên em phải xử hắn”.

Hanami Tsukihime hỏi: “Người đó có thân phận thế nào?”

An Ogura lại cúi đầu xuống: “Là con trai của Mao Denda ở Tokyo”.

Hanami Tsukihime giơ tay vỗ trán rồi lắc đầu thở dài.

An Ogura: “Chị, chị không biết hắn xấu xa thế nào đâu, chị em của em đều bị hắn bắt nạt khổ lắm…”

“Thôi đi!”, Hanami Tsukihime lạnh mặt nói: “Đó là con trai của Mao Denda, sao em dám xuống tay hả? Giờ đến bà họ cũng không bảo vệ được em đâu”.

An Ogura không dám ho he một câu, sau đó nhìn sang Ngô Bình với ánh mắt cầu xin.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play