Chương 1418
Nghe thấy thế, Ngô Bình nói: “Ông Lạc, ông từng nói sẽ chuyển tài sản về Viêm Long, tôi thấy cứ từ từ đã”.
Lạc Trường Sinh: “Ý của chủ nhân là tiếp tục mở rộng địa bàn ở Đông Doanh ư?”
Ngô Bình gật đầu: “Gốc rễ của ông ở đây mà không tận dụng để phát triển thì quá phí. Chỉ cần chuyển xí nghiệp xe hơi về Viêm Long là được rồi, còn lại thì cứ để lại đây đi”.
Lạc Trường Sinh gật đầu: “Vâng”.
Ngô Bình nói với Hanami Tsukihime: “Em lấy bản đồ ra đây”.
Cô ấy về phòng sách rồi cầm một tấm bản đồ tới, bên trên là phạm vi của các thế lực tu chân ở Đông Doanh.
Có thể thấy 47 quận của Đông Doanh đã bị hơn 100 thế lực chiếm đóng, các thế lực nhỏ thì chỉ chiếm vài xã, thị trấn hoặc thôn.
Thế lực lớn thì chiếm cả quận hay vài quận. Như Lạc Trường Sinh đã chiếm vài quận, vậy có thể được coi là thế lực khá lơn rồi.
Lạc Trường Sinh chỉ vào bản đồ rồi nói: “Chủ nhân, hai quận này là phạm vi của chúng ta, có 3 triệu dân, nền công nghiệp rất phát triển”.
Ngô Bình nhìn thấy hai quận mà Lạc Trường Sinh chiếm đóng là Yamanashi và Nagano. Một nơi có dân số chưa đến một triệu, một nơi thì đã có hơn hai triệu dân.
Cạnh hai quận này là Saitama và Gunma, hai nơi này hay xung đột cũng vì quá gần nhau.
Ngô Bình nói: “Chiếm được Saitama và Gunma rồi thì tranh thủ xử nốt Kanagawa và Tokyo đi, hai nơi này đang do thế lực nào quản lý?”
Lạc Trường Sinh: “Hai thế lực mạnh nhất Đông Doanh là Kōga-ryū và Iga. Thật ra đứng sau Phái Gensora chính là Iga đang nắm giữ Kanagawa”.
Ngô Bình: “Vậy là nếu mình muốn chiếm Saitama và Gunma thì phải qua được cửa của Iga trước?”
Lạc Trường Sinh: “Đúng thế, Iga là thế lực thuộc Nhẫn Giới nên rất mạnh. Nhưng cũng chẳng sao, Phái Gensora chiếm được hai nơi kia cũng là dựa hơi môn phái này. Chỉ cần chúng ta đồng ý trao đổi chút lợi ích là họ sẽ gật đầu ngay thôi”.
Ngô Bình: “Giờ thế này rồi thì kiểu gì Iga cũng cho ông một trận, không thì còn gì là uy nghiêm của họ nữa”.
Lạc Trường Sinh cười lạnh: “Tôi không ngại giết thêm vài đứa đâu”.
Ngô Bình nhớ tới cquận Lạc Trường Sinh từng bị người ta truy sát rồi hỏi: “Oda Tamura từng muốn giết ông thuộc thế lực nào?”
Lạc Trường Sinh chỉ vào một vị trí: “Lão già đó nắm giữ Shizuoka và Aichi”.
Ngô Bình gật đầu: “Lần này, tôi đến Đông Doanh sẽ giúp ông xử người này”.
Lạc Trường Sinh mừng rỡ: “Cảm ơn chủ nhân, vậy chúng ta thành công chắc rồi”.
Ngô Bình: “Lần trước, ông đã giết Kiếm Thánh và Nhẫn Thánh, ngoài ra còn đắc tội với tu sĩ của Nhẫn Giới và Kiếm Đạo Giới. Giờ ông về đây, kiểu gì họ chẳng tới trả thù, cho nên ông hãy mau cải trang thành cao thủ cảnh giới Địa Tiên đi”.
Lạc Trường Sinh: “Chủ nhân, với tu vi của tôi thì cải trang thành cảnh giới Địa Tiên không khó. Nhưng nhỡ có cường giả mạnh tới tìm thì tôi phải có đòn đánh trả chứ”.
Ngô Bình cười nói: “Chuyện này đơn giản”.
Nói rồi, anh lại lấy một lá kiếm phù ra, cùng với đó là bùa giam cầm và bùa chém quỷ mà Đông Hoàng từng trao đổi với anh, tất cả đưa hết cho Lạc Trường Sinh.