Chương 1324

Ngô Bình: “Rồi, chờ đấu giá xong rồi tôi xem cho”.

Vạn Phùng Xuân thở phào một hơi, bao thù hằn trước kia với Ngô Bình đã bay hết sạch, ông ta cười nói: “Thần y Ngô, trước kia tôi có mắt như mù, cậu bỏ qua cho tôi nhé. Sau này, nếu tôi gặp bệnh khó chữa thì sẽ giới thiệu cho cậu”.

Ngô Bình ừm một tiếng: “Ông Vạn, hôm nay ông đang nhắm đến loại dược liệu nào?”

Vạn Phùng Xuân lập tức lấy một tờ danh sách ra, bên trên có liệt kê các sản phẩm trong buổi đấu giá, Ngô Bình đọc qua rồi nói: “Có ba linh dược cơ à!”

Vạn Phùng Xuân gật đầu: “Tôi đang định đấu giá thuỷ tinh Địa Tâm, nó thuần dương nên chắc xử lý được con quỷ trùng ăn não”.

Ngô Bình: “Ông nghĩ đúng đấy, nhưng trong thuỷ tinh chứa nguyên lực địa hoả nên ông không điều khiển được đâu. Vớ vẩn còn tự thiêu đấy”.

Vạn Phùng Xuân cười trừ: “Tại không còn cách nào khác nên tôi phải liều thôi, giờ có cậu giúp tôi rồi thì tôi không phải mạo hiểm nữa”.

Ngô Bình: “Thế này đi, ông hãy đấu giá món đó cho tôi, coi như phí chữa bệnh”.

Vạn Phùng Xuân mừng rỡ: “Được, cứ để tôi”.

Vương Thận đứng ở phía xa thấy Vạn Phùng Xuân cung kính theo đuôi Ngô Bình mà phát chán, anh ta thấy mình như đang nằm mơ vậy.

Anh ta hỏi Đào Như Tuyết: “Như Tuyết, rốt cuộc anh bạn của em có lai lịch thế nào?”

Đào Như Tuyết hiểu ý của Vương Thận nên đáp: “Anh không nghe thấy Vạn Phùng Xuân nói gì sao? Anh ấy ở cảnh giới Nhân Tiên rồi”.

Vương Thận: “Nhân Tiên gì cơ?”

Đào Như Tuyết không giải thích mà nói: “Y thuật của anh ấy hơn Vạn Phùng Xuân nhiều”.

Vương Thận trầm mặc, nhờ tài y thuật phi phàm mà Vạn Phùng Xuân trở thành y vương của tỉnh Nam Ngũ, vậy mà Ngô Bình còn giỏi hơn ông ta, rốt cuộc anh tài năng đến mức nào?

Lúc này, trên sân khẩu chợt vang lên tiếng nói.

“Thưa các quy vị khách quý, buổi đấu giá Kim Thuỵ mỗi năm diễn ra một lần chuẩn bị bắt đầu, mời quý vị ổn định chỗ ngồi”.

Các quan khách lập tức về chỗ, để chờ buổi đấu giá diễn ra.

Đào Như Tuyết ngồi cạnh Ngô Bình rồi cười nói: “Cách đây không lâu, em gọi cho anh mà anh bơ em nhé”.

Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Mấy tháng anh không lên mạng rồi, có chuyện gì thì phải gọi thẳng cho anh chứ”.

Đào Như Tuyết: “Anh là đàn ông cơ mà, lẽ ra phải chủ động gọi cho em chứ?”

Ngô Bình mỉm cười rồi nói sang chuyện khác: “Như Tuyết, tối nay em định mua linh chi hả?”

Đào Như Tuyết lấy danh sách đấu giá ra rồi nói: “Nó đây, là linh chi nghìn năm đấy”.

Ngô Bình gật đầu: “Để anh nhìn hộ em xem có giá trị thật không nhé”.

Vạn Phùng Xuân cũng ngồi cạnh Ngô Bình, ông ta cười nói: “Thần y Ngô, cậu có ưng món nào chưa?”

Ngô Bình liếc nhìn danh sách rồi nói: “Sản phẩm đấu giá thứ hai là một viên thiên thạch, tôi đang chờ xem thế nào. Còn có món thứ chín là cái tổ trùng đóng băng nữa”.

Vạn Phùng Xuân nói: “Thần y Ngô đã nhắm đến thì chắc chắn không phải vật tầm thường”.

Loáng cái, người dẫn chương trình đã bước lên sân khấu, đó là một ông lão, ông ấy cười nói: “Thưa các vị, sản phẩm đấu giá đều tiên chuẩn bị xuất hiện rồi, mọi người chuẩn bị đi ạ”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play