Chương 1217

“Con người sẽ trưởng thành nhanh hơn khi ở trong nghịch cảnh mà, cô thử nghĩ xem có cuộc đời của nhân vật lớn nào thuận buồm xuôi gió không?”, Đường Thiên Hạc nói: “Hơn nữa, tài luyện đan của cậu Ngô rất giỏi, nhất định sẽ có điểm phi thường, tôi tin cậu ấy”.

Song, ngoài một số ít người như Đường Thiên Hạc ra thì hầu hết mọi người đều không đánh giá cao Ngô Bình.

Đòn tấn công của Long Cương ngày càng mạnh, mỗi quyền đánh ra đều có thể đập vỡ đá, uy lực rất khủng khiếp. Lực thần hồn trong cơ thể Ngô Bình vận chuyển ngày càng nhanh.

Lực thần hồn của anh gần viên mãn rồi, nhưng vẫn thiếu một bước nữa. Lúc này, dưới sức ép mạnh mẽ của Long Cương, lực thần hồn đã gần viên mãn.

Uỳnh!

Long Cương hạ một đòn thật mạnh xuống, Ngô Bình lùi lại, cơ thể anh bắt đầu nhẹ bẫng như một quả bóng hơi, sức bật rất tốt.

Long Cương tung quyền nào ra là lực thần hồn của Ngô Bình đều có thể dễ dàng hoá giải. Cứ thế một lần, hai lần, cho tới hơn chục lần, lực thần hồn của Ngô Bình đã hoàn toàn viên mãn.

Ngay sau đó, các chiêu thức của Ngô Bình chậm dần, Ngô Bình đánh lên vai anh, anh rụt vai lại, sau đó dùng bên vai khác tấn công anh ta.

Bụp!

Long Cương như bị sức mạnh lơn hơn mình đánh trúng nên bay lùi ra xa.

Trong quá trình chiến đấu, Ngô Bình cũng liên tục rèn luyện quyền ý của mình, quyền ý của anh chưa viên mãn nên những kinh nghiệm thực chiến này rất quý báu với anh. Huống hồ, Long Cương còn là cao thủ đẳng cấp có thực lực mạnh, được đấu với anh ta là Ngô Bình được lợi rất nhiều.

Ngô Bình mỉm cười.

Long Cương cau mày: “Lấy tôi ra để luyện quyền ý ư?”

Dứt lời, Long Cương lập tức thay đổi phong cách chiến đấu. Anh ta lao tới gần Ngô Bình, sau đó tung một quyền nhanh như điện ra, diện tích va chạm rất nhỏ, nhưng nếu đánh trúng mục tiêu thì đến sắt thép cũng bị gãy.

Ngô Bình phẩy tay phải, đòn tấn công của Long Cương đã lệch hướng,sau đó anh điểm vào huyệt vị của anh ta.

Một nửa người của Long Cương tê rần, anh ta hoảng hốt rồi lùi lại. Nhưng Ngô Bình đã đuổi theo sát, Long Cương càng lùi thì anh càng tiến nên hai người vẫn duy trì khoảng cách như ban đầu.

Uỳnh!

Ngô Bình tung một chưởng ra, anh thi triển Kinh Lôi Chưởng, hơn nữa còn có lực thần hồn hỗ trợ nên uy lực mạnh hơn nhiều lần.

Long Cương bị đánh bay, còn chưa kịp phản đòn thì Ngô Bình đã tung chưởng đến tiếp.

Tình thế đảo ngược, Long Cương rơi xuống thế hạ phong và bị Ngô Bình đuổi đánh.

Lại thêm một trăm chiêu nữa, Long Cương đã bị thương khắp người, bước chân cũng mất sức hơn, khí thế rõ ràng đã yếu hơn Ngô Bình.

Ngược lại, Ngô Bình đã mạnh mẽ hơn, quyền ý thêm tinh thuần, càng đánh về sau, anh càng không hề mất sức.

Song, Long Cương chợt nhảy ra sau rồi cau mày nói: “Không đánh nữa”.

Ngô Bình cười nói: “Thế là anh nhận thua hả?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play