Chương 1209

Đường Hi mỉm cười: “Được. Hãy tiếp bảy con dao giấy của tôi trước”.

Dứt lời, ông ấy liền búng ngón trỏ tay phải, một luồng sáng trắng bay ra. Ánh sáng trắng ấy bay quá nhanh, Hoàng Phủ Thiên Quân chưa kịp phản ứng thì sợi tóc bên tai trái đã bị chém đứt.

Hoàng Phủ Thiên Quân lạnh run người, vẻ hoảng sợ ngập tràn đôi mắt. Lùi lại vài bước, Hoàng Phủ Thiên Quân chắp tay: “Kỹ thuật dao của ông Đường quả là vô song. Tôi thua rồi!”

Tất cả đều nhìn ra, chỉ cần luồng sáng trắng ấy chếch vào trong một chút thôi thì đầu của Hoàng Phủ Thiên Quân sẽ đứt làm hai!

Ngay cả Hoàng Phủ Thiên Quân cấp Nhân Tiên còn chẳng đỡ nổi một dao, ai cũng nhụt chí, không dám thử nữa.

Thấy không ai dám khiêu chiến, Ngô Bình lập tức bước ra, chắp tay trước Đường Hi: “Mời ông Đường xuất chiêu”.

Đường Hi quan sát anh, cười nói: “Cậu Ngô, môn chủ rất xem trọng cậu, từng nhắc đến cậu nhiều lần. Hôm nay gặp mặt, quả nhiên là nhân tài kiệt xuất, lão già này ngưỡng mộ vô cùng”.

Ngô Bình đáp: “Không dám nhận”.

Đường Hi cười bảo: “Cháu trai Đường Nham của tôi khá là ngoan cố xấu tính. Nếu khi nãy không nhờ cậu ra tay cứu giúp, có lẽ tôi và đại sư Long Ấn đã phải giao đấu, cuối cùng dẫn đến xung đột giữa Đường Môn và Tạng Nguyên. Lão già này xin cảm ơn cậu!”

Nói xong, ông ấy bèn cúi người thật sâu.

Ngô Bình vội vã đáp lễ. Anh thật sự không ngờ Đường Hi là ông nội của Đường Nham.

Đường Hi nói: “Tuy cậu Ngô có ơn với tôi, nhưng lão già này sẽ không nương tay. Mong cậu cẩn thận”.

Ngô Bình cũng tịnh tâm trở lại, vận chuyển quyền ý, thần niệm mạnh mẽ khoá chặt đối phương.

Đường Hi cười nói: “Quyền ý rất cao thâm! Khâm phục!”

Lời vừa dứt, một luồng sáng trắng đã bay thẳng về phía vai trái của Ngô Bình. Quá nhanh. Ngô Bình muốn dùng thần niệm kìm ánh sáng trắng ấy lại, nhưng lực của nó quá mạnh, anh không giữ được.

Hết cách, anh bèn búng tay, sử dụng Niêm Hoa Chỉ. Một luồng khí đánh vào ánh sáng trắng, vang lên một tiếng “póc”, mảnh giấy bay ra và nổ thành nhiều mảnh vụn.

Mắt Đường Hi sáng lên: “Niêm Hoa Chỉ à? Nghe nói Niêm Hoa Chỉ được truyền lại không hoàn thiện, nhưng hình như Niêm Hoa Chỉ của cậu rất hoàn chỉnh”.

Ngô Bình đáp: “Đúng vậy”.

Đường Hi mỉm cười, búng tay phải một cái, lại có hai luồng sáng trắng bay ra. Một luồng bay lên trời rồi sà xuống, một luồng bay là là sát đất rồi đâm xiên lên, nhắm thẳng đến cổ họng.

Hai luồng sáng trắng, một lên một xuống với tốc độ cực kỳ nhanh, đánh về phía nn.

Ánh sáng trắng vừa xuất hiện, anh lập tức thực hiện Quỷ Thần Bộ để tránh đòn.

Sau khi trở thành Nhân Tiên, anh đã có thể tu luyện Quỷ Bộ trong Quỷ Thần Bộ, bước nhanh như thần!

Bóng người biến hoá khôn lường, khắp nơi đều là bóng của Ngô Bình, cùng lúc ấy, một đám mây kiếm màu đen bất ngờ xuất hiện.

Một tiếng “bốp” vang lên, vụn giấy bay tung toé, hai con dao giấy bị ánh sáng kiếm của anh chém đứt.

Cái bóng biến mất, Ngô Bình đứng đó với thanh kiếm trong tay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play