Chương 113

Sau khi bắt xe về đến nhà thì Trương Lệ và Ngô Mi đã ngủ rồi, anh liền đi tắm rồi đi ra mảnh sân đối diện nhà.

Hoàng Tử Cường vẫn đang luyện công, thấy Ngô Bình thì vội vã đi tới hỏi về những nghi hoặc trong tu hành. Hắn ta đã đến thời kỳ viên mãn của giai đoạn đại chu thiên, thế nên muốn bước vào cảnh giới tiếp theo là luật động.

Luật động là một phương pháp hít thở, trước nay không truyền ra bên ngoài. Ví dụ thứ Ngô Bình đang luyện chính là một phương pháp hít thở vô cùng cao cấp.

“Cậu chủ, thầy của tôi chưa từng dạy tôi cách tu luyện luật động, năm đó ông ấy cũng chỉ dừng bước ở đại chu thiên. Nhưng ông ấy nói rằng trên đời này có một số phương pháp hít thở, chỉ tiếc là đều đã bị các thế gia tu hành và các tông môn nắm giữ, không truyền ra bên ngoài. Haizz, nếu tôi có phương pháp hít thở thì tốt rồi”.

Ngô Bình cũng hiểu chút chuyện giang hồ, nhưng cũng không hoàn toàn như Hoàng Tử Cường nói. Anh hỏi: “Nếu đúng như cậu nói, chính vì không có phương pháp hít thở nên nhiều tu sĩ đã dừng bước ở đại chu thiên sao?”

Hoàng Tử Cường gật đầu: “Đúng đấy, tu sĩ luật động được chân khí cực kỳ ít, thế nên lượng chân khí đưa ra ngoài lại càng ít”.

Ngô Bình suy nghĩ một lúc rồi nói: “Thế này nhé, tôi truyền cho cậu một bộ phương pháp hít thở, nhưng cậu không được truyền cho người khác”.

Trong Thiên Địa Huyền Hoàng quyết viết rằng, có bốn phương pháp hít thở, đó là hạ thừa, trung thừa, thượng thừa và vô thượng.

Anh đang luyện phương pháp hít thở vô thượng. Trong Thiên Địa Huyền Hoàng quyết chỉ ghi chép một loại phương pháp hít thở vô thượng duy nhất, vô cùng khó luyện, anh cũng chỉ vừa mới nhập môn chứ vẫn chưa thành thạo.

Anh suy nghĩ một lát rồi quyết định dạy cho Hoàng Tử Cường một bộ phương pháp hít thở trung thừa. Thực ra cho dù chỉ là phương pháp hít thở hạ thừa thôi cũng đã mạnh hơn phương pháp của một số tông môn hay thế gia rồi. Những phương pháp đó đều không chính cống.

Hoàng Tử Cường nghe Ngô Bình nói vậy liền lập tức quỳ xuống: “Cảm ơn cậu chủ!”

Đạo không thể dễ dàng truyền ra ngoài, Ngô Bình dạy cho hắn ta phương pháp hít thở đã đủ để thay đổi số phận của hắn ta rồi!

Ngô Bình nhận của hắn ta một lạy rồi truyền dạy cho hắn ta.

Hoàng Tử Cường được dạy phương pháp hít thở thì vô cùng mừng rỡ, tối đó liền thành công đột phá cảnh giới luật động, tu vi thăng tiến thêm một bước.

Ngô Bình cũng không rảnh, anh tiếp tục đả thông kinh mạch cấp 2.

Sáng ngày hôm sau, anh lái xe đưa Ngô Mi đi học. Uông Tinh Thành quả nhiên mới sáng sớm đã đứng đợi anh.

Sau khi Ngô Mi đi, ông ta liền vội vàng đi tới cười nịnh nọt: “Cậu Ngô à, cậu đã đưa thuốc tới chưa?”

Trước lúc tới Ngô Bình đã dùng tro nồi để nhào bột, nặn mấy viên thuốc đen sì để đưa tới. Anh mở một cái bình rồi đổ ba viên thuốc đen sì ra, nói: “Đây là thuốc do tôi điều chế, sau khi ông uống thì sẽ khỏi bệnh”.

Đôi mắt Uông Tinh Thành sáng rực: “Thật sao?”

Sắc mặt Ngô Bình rất điềm tĩnh: “Tất nhiên rồi!”

Uông Tinh Thành vội vã nhận lấy thuốc rồi nuốt ực. Vào lúc ông ta uống thuốc, Ngô Bình âm thầm rút kim ra sau đó vỗ lưng ông ta: “Chậm thôi, không phải vội”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play