Chương 1128

Ngô Bình nghe vậy thì đã nhận ra đây chính là chính là Vân Tôn mà anh gặp lần trước.

Ngô Bình vội vã đáp: “Người đẹp, anh đùa thôi, đừng cho là thật. Hơn nữa hiện giờ anh đang gặp rắc rối lớn, ở bên cạnh anh sẽ rất nguy hiểm”.

Vân Tôn đáp: “Anh đang gặp nguy hiểm sao? Anh đang ở đâu? Em lập tức tới”.

Ngô Bình: “Anh ở Thiên Kinh…”

Anh mới nói được nửa câu thì đối phương đã cúp điện thoại rồi.

Ngô Bình lắc đầu: “Cao thủ anh nói là một Địa Tiên sao?”

Diệp Thiên Tông: “Phải là cao thủ Địa Tiên từ cảnh giới thứ ba trở lên. Chỉ khi có cao thủ như vậy mới khiến bọn chúng kiêng dè”.

Mấy anh em đang bàn bạc thì quản gia đi vào thông báo: “Cậu chủ, bên ngoài có cô Vân muốn gặp”.

Ngô Bình giật mình. Không phải chứ, lẽ nào là cô ấy?

Dương Mộ Bạch hỏi: “Cô Vân nào vậy?”

Vừa dứt lời thì một cô gái xinh đẹp không mời mà tự bước vào. Cô gái đó đẹp đến mê người, vóc dáng yểu điệu thướt tha. Cô ấy cười với Ngô Bình rồi nói: “Tôi tới đột ngột không làm phiền mọi người chứ?”

Vân Tôn vừa xuất hiện, Diệp Thiên Tông và Dương Mộ Bạch đều đứng dậy, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn cô gái này.

Ngô Bình cũng hốt hoảng, đáp: “Sao em lại tới đây? Em đã ở Thiên Kinh từ trước rồi sao?”

Vân Tôn cười đáp: “Đúng vậy, hơn nữa em còn ở gần đây nên tiện qua tìm anh luôn. Nghe nói mọi người cần một người đóng giả đại cao thủ? Có thể em làm được đấy”.

Ngô Bình kinh ngạc: “Em sao?”

Vân Tôn gật đầu: “Đúng vậy, chính là em”.

Diệp Thiên Tông phát hiện mình không thể nhìn thấu cô gái này nên vội hỏi: “Sư đệ, vị này là?”

Ngô Bình có chút ngại ngùng đáp: “Sư huynh, là bạn gái em”.

Vân Tôn cười nói: “Chào mọi người, tôi tên thật là Vân Tịch”.

Ngô Bình hỏi: “Vân Tịch, sao em biết anh đang ở đây vậy?”

Vân Tịch chớp đôi mắt xinh đẹp đáp: “Điện thoại của em có phần mềm định vị, phát hiện chỗ anh cách chỗ em có vài trăm mét nên em tới đây”.

Ngô Bình đáp: “Vân Tịch, hiện giờ anh có việc quan trọng cần giải quyết. Anh sẽ liên lạc với em sau, em về trước đi”.

Thấy Ngô Bình đuổi khéo mình, VânTịch đáp: “Ngô Bình, em thực sự có thể giúp anh”.

Diệp Thiên Tông vội nói: “Cô Vân, hiện giờ chúng tôi đang gặp nguy hiểm rất lớn. Nếu cô ở lại sẽ rất dễ bị liên luỵ”.

Vân Tịch bình thản đáp: “Không sao, bạn trai tôi ở đâu thì tôi sẽ ở đó”.

Ngô Bình thấy cô ấy không chịu đi đành hỏi: “Vân Tịch, ban nãy em nói có thể cải trang thành cao thủ? Thế em có biết cảnh giới thứ ba của Địa Tiên là gì không?”

Vân Tịch mỉm cười, chắp tay niệm chú. Mấy người Ngô Bình đột nhiên cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Cảm giác như mặt đất đang xoay chuyển, bầu trời bên trên thì đang xoay vòng vòng. Họ không kiểm soát được cơ thể mà ngã xuống đất.

Nhưng một giây sau, mọi thứ trở lại bình thường như chưa hề có gì xảy ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play