Chương 1024

Nhắc đến chuyện này, Đường Băng Vân chỉ biết thở dài: “Nói thật thì em cũng không rõ”.

Hai người ngồi uống đến hơn ba giờ sáng rồi mới về phòng nghỉ.

Đây là phòng sang trọng nhất trong khách sạn của Đường Lâu, diện tích lên đến hơn 1000 mét vuông, Ngô Bình và Đường Băng Vân đều ở đây, nhưng mỗi người một phòng ngủ.

Đường Băng Vân về phòng mình, còn Ngô Bình lấy cái túi xanh rồi mở ra, bên trong có ba tờ giấy dầu.

Anh mở ra xem thì thấy nó to như tờ A2, bên trên chi chít chữ, toàn là cổ văn.

Anh chăm chú nghiên cứu, khi mới đọc được một nửa, Ngô Bình đã sáng mắt lên rồi lẩm bẩm: “Phương thuốc ư?”

Anh đọc tiếp, khi đọc xong thì biết nó đúng là một phương thuốc, nội dung rất chi tiết, hướng dẫn luyện chế một đan dược mang tên Nhân Vương Đan. Theo giới thiệu bên trong thì loại đan dược này có thể giúp người uống tiến bộ, từ đó có thực lực mạnh hơn.

Nhưng đây là đan dược tam phẩm, phải uống theo thứ tự mới có tác dụng, nó là đan dược đầu tiên trong tờ giấy.

Ngô Bình đọc tiếp hai tờ giấy khác, quả nhiên cũng là cách luyện chế đan dược, phải có cả ba tờ này thì mới có thể luyện chế thành công Nhân Vương Đan.

“Ra là Nhân Vương Đan!”, Ngô Bình nhớ trong phiến ngọc cũng có nói về loại đan dược này, nhưng không chi tiết về cách luyện chế, chỉ nói uống vào sẽ giúp tu sĩ tiến bộ nhanh chóng.

Con người vốn tiến hoá rất chậm, chi có sau khi tu hành tới một cảnh giới nhất định thì mới tiến bộ nhanh chóng. Thường thì tu vi đạt tới cảnh giới Địa Tiên là có thể bứt phá giới hạn được rồi. Còn Nhân Vương Đan này có thể giúp người uống tiến bộ ngay, thực lực tăng lên nhanh chóng, vậy nên rất có giá trị.

“Mình cũng có thể luyện chế được, nhưng dược liệu để luyện chế toàn đồ khan hiếm”, đang vui thì đứt dây đàn, có 13 loại dược liệu để luyện chế Nhân Vương Đan, nhưng loại nào cũng rất hiếm có, muốn thu thập đủ gần như là điều không thể.

“Thôi, đành chờ thời cơ đến vậy”, Ngô Bình lắc đầu rồi cất cái túi đi, sau đó tiếp tục tu luyện cách hít thở.

Một đêm bình lặng trôi qua, sáng hôm sau, Phong Tiên đã đến. Ông ta được Ngô Bình mời vào phòng mình, sau đó vô cùng lễ phép hành lễ với anh: “Thầy Ngô, đệ tử đến rồi ạ”.

Ngô Bình nhìn Phong Tiên thì thấy ông ta đang rất hào hứng, xem ra ông ta rất mong chờ vào buổi gặp mặt này.

Anh khẽ gật đầu rồi nói: “Khương Phụng Tiên, từ giờ tôi sẽ bắt đầu kiểm tra ông. Nếu ông có thể vượt qua thử thách, tôi sẽ truyền thụ kiến thức cho ông”.

Khương Phụng Tiên mừng rỡ: “Cảm ơn thầy”.

Ngô Bình nói: “Hôm qua, Vu Vương đã nhiều lần ra tay, thủ đoạn rất tuyệt tình, ông ta định phá hỏng kế hoạch Kinh tiến của Đường Lâu. Ông có ý kiến gì trong chuyện này không?”

Khương Phụng Tiên đảo mắt, ông ta là người sành sỏi nên nói ngay: “Thưa thầy, chuyện này cứ giao cho đệ tử xử lý! Đệ tử sẽ đi gặp Vu Vương và bảo ông ta biết điều”.

Ngô Bình lắc đầu: “Ông ta đã ra tay rồi thì sẽ không chịu ngưng đâu”.

Khương Phụng Tiên ngẫm nghĩ rồi cắn răng nói: “Nếu thầy muốn trừ khử Vu Vương thì đệ tử sẽ hỗ trợ ạ”.

Bấy giờ, Ngô Bình mới hài lòng nói: “Tốt, ông hãy hẹn gặp Vu Vương đi, tôi sẽ đến gặp ông ta”.

Khương Phụng Tiên chấn động: “Thầy muốn đích thân xử lý ông ta ạ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play