Chương 101

Ngô Bình mỉm cười nói: “Bệnh của mẹ cô đã có tôi lo, nếu cô muốn đi học lại thì để tôi lo nốt tiền học. Nhưng cô phải ký một hợp đồng với tôi”.

Lâm Băng Tiên sững người: “Hợp đồng gì ạ?”

Ngô Bình cười nói: “Tôi cũng là người có lý tưởng sống, lý tưởng của tôi chính là thành lập một công ty giải trí, chuyên bồi dưỡng những cô gái xinh đẹp và tài năng, còn tôi sẽ làm chủ. Cô chính là nghệ sĩ đầu tiên mà tôi muốn ký hợp đồng, giờ tôi sẽ bỏ tiền ra để bồi dưỡng cô, hàng tháng còn trả lương nữa”.

Lâm Băng Tiên ngẩn người, đúng là cô ấy say thật rồi, vì cô ấy thấy ký hợp đồng kiểu này có gì đó sai sai, nhưng sai ở đâu thì cô ấy không biết.

Ngô Bình hỏi: “Cô có đồng ý không?”

Lâm Băng Tiên gật đầu: “Em đồng ý, anh Ngô đã nói thế thì em tin”.

Ngô Bình gật đầu: “Được, thế thì chúng ta sẽ thảo hợp đồng luôn”.

Anh bảo nhân viên phục vụ lấy cho giấy bút rồi viết ra các điều khoản, các điều khoản này rất đơn giản, vì anh chỉ viết đại ra thôi. Anh làm vậy là để có một lý do hợp lý giúp Lâm Băng Tiên, giống như trước kia anh đòi làm bạn trai của Chu Thanh Nghiên để giúp cô ấy vậy.

Lâm Mỹ Kiều không say nên biết Ngô Bình đang làm gì, bà ấy thở dài một hơi nhưng không vạch trần, để mặc cho Lâm Băng Tiên ký tên.

Ngô Bình cất hợp đồng đi rồi nói: “Băng Tiên, sau này mỗi tháng tôi sẽ trả lương cho cô mười nghìn, cô nhớ dùng mà đi học”.

Lâm Băng Tiên cười nói: “Anh Ngô yên tâm, em sẽ chăm chỉ học hành”, cô ấy thật sự đã say rồi nên chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, Ngô Bình nói gì, cô ấy cũng đồng ý hết.

Ăn uống xong xuôi, Ngô Bình đưa hai mẹ con Lâm Băng Tiên về nhà nghĩ rồi bắt đầu điều trị cho Lâm Mỹ Kiều.

Anh đã có củ nhân nhân trăm tuổi nên việc chữa trị dễ hơn nhiều, vấn đề là hơi mất thời gian. Ngoài ra quá trình chữa trị cũng hơi rườm rà vì Lâm Mỹ Kiều phải cởi bỏ hết quần áo.

Bởi trong quá trình điều trị, Ngô Bình sẽ dùng chân khí để đẩy thuốc vào cơ thể bà ấy qua da, vì vậy mới cần tiếp xúc cơ thể, đây chính là lý do khiến ban đầu anh do dự, vì dẫu sao như vậy cũng khá bất tiện.

Song, anh là một bác sĩ, sau này sẽ gặp rất nhiều bệnh nhân và đủ các loại bệnh tình, vì thế anh vẫn quyết định sẽ cứu Lâm Mỹ Kiều.

Anh bảo Lâm Băng Tiên ở lại chế thuốc, còn mình thì châm cứu cho Lâm Mỹ Kiều trước. Năm nay, Lâm Mỹ Kiều mới hơn 40 tuổi, vóc dáng rất đẹp, da dẻ cũng trơn láng.

“Chắc chắn da của Lâm Băng Tiên còn đẹp hơn thế này”, Ngô Bình thầm nghĩ.

Anh bắt đầu châm cứu, lần này anh thi triển Ngũ Hành Bản Nguyên Thần Châm, phương pháp này có thể bồi dưỡng cơ thể và nguyên khí, thúc đẩy phục hồi chức năng thận, để các tế bào đã hỏng ở thận có thể hoạt động bình thường trở lại.

Sau khi châm nhiều mũi kim, Ngô Bình mới bảo Lâm Mỹ Kiều uống thuốc, cùng lúc đó, anh nhúng tay vào nước thuốc rồi vận chuyển chân khí ấn vào thận của bà ấy.

Chân khí theo thuốc ngấm vào trong thận, Lâm Mỹ Kiều chỉ thấy người mình nóng ran, nhưng rất thoải mái. Vài phút sau, đan điền của bà ấy đã nóng ran, cơ thể cũng xuất hiện phản ứng sinh lý.

Mặt bà ấy đỏ bừng, sao lại có suy nghĩ bậy bạ ấy chứ? Đúng là mất mặt!

Lâm Băng Tiên thấy mặt mẹ mình đỏ ửng, hơi thở thì dồn dập nên vội hỏi: “Mẹ, mẹ thấy khó chịu ạ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play