Chương 1005
Nhìn Ngô Bình và Đường Băng Vân liếc mắt đưa tình, Tiền Lương thấy da đầu mình tê rần. Trong ấn tượng của anh ta, Đường Băng Vân là thủ lĩnh nhóm đánh thuê, nay còn là người đứng đầu Thiên Sát, năng lực rất cao, tính tình lãnh đạm, ai cũng e sợ.
Tiền Lương vội vàng nói: “Anh Ngô, cô cả, chúng ta đến phòng VIP nhé”.
Phòng VIP có màn hình lớn chuyên dụng và nhân viên phục vụ, phí cao ngất, đến hai mươi nghìn một giờ.
Trong phòng có một chiếc xô pha rất lớn làm bằng da thật, rượu thì mấy chục nghìn một chai, thậm chí còn có các cô gái xinh đẹp trẻ trung rót trà châm thuốc.
Ngô Bình ngồi xuống, châm một điếu thuốc rồi nhìn vào màn hình. Một trận đua ngựa mới sắp bắt đầu, các khách cược đang chọn ngựa.
Ngồi ở mép xô pha, Tiền Lương cười hỏi: “Anh Ngô muốn chọn con nào?”
Ngô Bình quan sát ngựa trên màn hình. Đến khi thời gian chọn sắp kết thúc, anh mới nói với Tiền Lương: “Đặt Quinella số một và số bảy, hoặc số một và số năm. Đặt Tierce số một, bảy, bốn; một, bảy, năm. Toàn bộ đều đặt cược số tiền cao nhất”.
Quinella là thuật ngữ trong đua ngựa, ý chỉ chọn ra hai con ngựa về đích thứ nhất và thứ hai, bất kể thứ tự. Còn Tierce nghĩa là chọn ba con ngựa về đích tốp ba theo thứ tự trong trận đua ấy.
Tiền Lương cười nói: “Anh Ngô à, đúng là biểu hiện gần đây của con số một rất tốt, nhưng con số bảy đã đua hơn một trăm trận mà vẫn chưa lần nào lot vào tốp ba”.
Ngô Bình bảo: “Không sao, cứ đặt đi”.
“Vâng!”, Tiền Lương bảo thuộc hạ làm việc, đặt cược cao nhất theo lời anh.
Tiền Lương lên tiếng: “Anh Ngô à, với số tiền lớn như vậy, chỉ có thể cược một phần trong sân, phần lớn đều đặt bên ngoài. Ngoài ra Đường Lâu cũng sẽ ăn một phần nhỏ. Tính tổng hợp, tổng tiền của Quinella ở ba bên hiện nay là hai phẩy tám tỷ, tổng tiền thưởng của Tierce là năm phẩy năm tỷ. Xét riêng đặt cược cao nhất thì lần lượt chiếm ba mươi tư phẩy sáu mươi lăm phần trăm, và bốn mươi bốn phẩy năm mươi ba phần trăm quy mô đặt cược”.
Ngô Bình hỏi: “Cần bao nhiêu tiền?”
Tiền Lương đáp: “Ba mươi triệu đến bốn mươi triệu”.
Ngô Bình gật đầu: “Cũng được”.
Chẳng bao lâu sau, trận đua ngựa đã bắt đầu. Con số một quả nhiên rất mạnh, ngay từ đầu trận đua đã bỏ xa phần còn lại. Ở nửa quãng đua sau, con số bảy bắt đầu bung sức, chung cuộc về đích thứ hai với khoảng cách chỉ có nửa cái đầu ngựa, còn con số bốn cán đích ở vị trí thứ ba.
Cuối cùng, Ngô Bình cược thắng cả Tierce và Quinella!
Tiền Lương phấn khích nhảy cẫng lên, cười nói: “Trúng rồi!”
Đường Băng Vân vội hỏi: “Tiền thưởng là bao nhiêu?”
Tiền Lương liền bảo cấp dưới tính toán. Nửa phút sau, anh ta vừa cầm một tờ giấy đến vừa cười đáp: “Thưa anh, tổng tiền thưởng là ba tỷ bốn trăm mười sáu triệu tám trăm ba mươi nghìn, sau khi trừ phí thủ tục thì tiền về tay là ba tỷ một trăm ba mươi triệu”.
Đường Băng Vân ngỡ ngàng: “Đặt ba mươi triệu, trúng ba phẩy một tỷ?”
Tiền Lương cười nói: “Anh Ngô quả là cao thủ!”
Lúc này Ngô Bình mới đứng dậy: “Đã thắng ba ván liên tiếp rồi, hôm nay đến đây thôi vậy. Băng Vân, chúng ta lên tầng tám mươi hai đi”.