Phong Dục vẫn cứ ôm chặt lấy Khương Bồ Đào không biết mệt mỏi. Thỉnh thoảng lại cùng nhau dạo bước dưới ánh đèn đường, anh ấy ôm cậu giống như đang ôm đứa con báu vật mà mình hết lòng yêu thương vậy và không nỡ nào bỏ cậu ấy xuống.

Khương Bồ Đào nhẹ nhàng cắn môi của Phong Dục như thể quấn quít không bao nhiêu cũng cho đủ.

Nhưng dù sao cậu cũng là một cậu con trai trưởng thành, xương khớp cậu cũng nặng đấy chứ, Phong Dục cứ ôm cậu như thế sẽ mệt nhoài mất.

Khương Bồ Đào hướng ánh mắt nhìn xuống đôi mắt của Phong Dục, ánh mắt xanh lục ấy càng trở nên mê hoặc dưới ánh đèn đường. Chỉ với một ánh nhìn, cậu dường như đã chìm đắm trong cả đại dương màu xanh lục ấy, suýt chút nữa cậu quên mất mình đang định nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play