Phong Dục nhìn Khương Bồ Đào đang ngồi xổm ở dưới mặt đất bắt chước mèo kêu meo meo, một hồi lâu không động, cũng không lên tiếng, chỉ nhìn cậu.
Khương Bồ Đào bị Phong Dục nhìn rất lâu, có chút không được tự nhiên, hành động của cậu luôn như một đứa trẻ, lúc này đột nhiên ý thức được, cậu chỉ muốn lập tức bỏ tay xuống, nếu như có thể, cậu còn muốn đào một cái lỗ ngay tại chỗ này nữa.
Phong Dục đột nhiên vươn tay ra, vỗ nhẹ lên đầu của Khương Bồ Đào, chính xác hơn là vỗ lên đầu của một loài động vật nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT