Bản thể của "dệt võng giả"là một nhân vật trong trò chơi.Hay nói chính xác hơn là một trò chơi tài khoản có tên là [Biến chủng Online].

Tài khoản này được đăng nhập bởi một học sinh trung học đột ngột qua đời trong giai đọan cuối của cuộc đời, vì bị nỗi ám ảnh chấp niệm của cậu học sinh cấp 3, tài khoản này đã bị lý trí bóp méo thành công và trở thành một "Dị nhân".

Bởi vì bản thể là một phần của dữ liệu mạng, nên các "dệt võng giả" cực kỳ quen thuộc với Internet. Trong hầu hết những trường hợp, nó gần như có thể đi lang thang trong đại dương mạng như một con cá đang bơi.

Đồng thời, vì là một phần dữ liệu thông tin nên nó không bị giới hạn bởi những thứ như "giác quan" và "tư duy". Có thể nói chỉ cần nó muốn, nó có thể xuất hiện trong hàng chục nghìn máy tính gia đình trong mạng ngay lập tức, và đặt ra những điều khác nhau.

Đây là lý do tại sao khó có thể bắt được "dệt võng giả" trong tương lai, đối với tên này, hầu hết các camera và thiết bị đầu cuối dùng mạng của Hoa Hạ đều bị nó "theo dõi", dưới khó khăn như vậy, hầu như không có bất kỳ hoạt động truy bắt nào thành công.

Và ngay cả khi thành công, vẫn còn một mánh khoé để các cán bộ truy bắt, đó là đối tượng tiêu thụ ở quán cà phê Internet được các "dệt võng giả" dùng làm "bù nhìn".

Tác dụng của"bù nhìn" là dùng để cảnh báo các loài chim, và "dệt võng giả" sử dụng những người này trong quán cà phê Internet để khiến họ trông giống như chính là "dệt võng giả" nhằm làm nhiễu tầm nhìn của kẻ thù.

" Nhưng có lẽ bây giờ nó vẫn còn rất yếu, vì vậy những chiếc camera duy nhất nó có thể điều khiển có lẽ là ở xung quanh nó," lưng Bạch Lệnh dựa vào ghế chơi game, "Điều này cũng khá tốt, ít nhất chứng tỏ rằng nó còn chưa phát triển hơn như những gì tôi nghĩ, đó là sức mạnh."

Lâm Cữu nghe vậy hiểu rõ: "Vậy đây là nguyên nhân ngươi kêu ta tới đây trước nghiên cứu địa hình, và còn không được nói chuyện?".

Bạch Lệnh cười và nói: "Đó có thể là một trong những lý do."

Bạch Lệnh nhấp nhẹ chuột, điều khiển nhân vật trong trò chơi, vừa nói vừa cho nhân vật uống thuốc:"Nhân tiện nói, đây lại là một thủ thuật che mắt khác, bản thể của "dệt võng giả" thật ra cũng không phải là nhân vật trong trò chơi mà cô nhìn thấy bây giờ."

Nhìn nhân vật trò chơi đang di chuyển tự do dưới con chuột của Bạch Lệnh, ánh mắt Lâm Cữu hơi hơi lập lòe: "Cũng không phải nhân vật này? Vậy là cái gì?"

Là cái gì sao?

Nghe vậy, Bạch Lệnh cười nói:"Là số tài khoản."

"Đó không phải là một học sinh trung học, cũng không phải là một nhân vật trong trò chơi, mà bản thể là "tài khoản"," Bạch Lệnh nói, gõ gõ vào màn hình máy tính, "Một đoạn mã với các ký tự và số được nối với nhau là thông tin đăng nhập được sử dụng để đăng nhập vào trò chơi, đó là chính là những người "dệt võng giả"."

Nhân vật trò chơi và khách hàng của quán cà phê Internet này là ngụy trang của nó, ngay từ đầu, sự tồn tại của loài dị chủng này không phải là một thực thể.

Nó tồn tại dưới dạng khái niệm, đó là lý do tại sao "dệt võng giả" thật sự ẩn mình.

"Để che giấu sự thật này, có thể nói người này đã hao tổn rất nhiều tâm huyết nha," Bạch Lệnh cười tủm tỉm mà nói, "Gạt "bù nhìn " sang một bên, chỉ là ở trên sever này, nó liền đem cái tài khoản này giấu tên, biểu hiện giả tạo nói dối rằng nó bị xóa và bỏ rơi."

"Vì tránh cho bản thể bị phát hiện, "dệt võng giả" đã chuẩn bị trước. Nó đã hủy diệt, xóa trước dữ liệu tài khoản của mình trong [Biến chủng Online] này, khiến tài khoản dữ liệu trở nên vô dụng như rác để vứt đi."

Nghe vậy, Lâm Cữu không khỏi nhíu mày:"Nếu là như vậy, vì sao nó không hủy diệt hết tất thảy những thứ kia?"

Nếu muốn tránh bị người khác chú ý, tại sao ngay lúc đầu lại không xuyên tạc tin tức của chính mình, mà vẫn dùng thông tin tài khoản của cậu học sinh cấp 3 đó.

Nếu phát hiện "dệt võng giả" có quan hệ với học sinh cấp 3, thì dù bạn không sử dụng Internet, từ việc bên cạnh có chút quan hệ với chúng, việc muốn có được manh mối cũng không khó đi?

Đối mặt với câu hỏi này, Bạch Lệnh chỉ là một lần nữa đem tầm mắt đặt ở trên máy tính:"Bởi vì, đây là nó bản thể a."

"Ví dụ như cô muốn đổi phần thân dưới thành chân của người khác, sau khi đổi xong, phần thân kia vẫn là của cô sao?", Bạch Lệnh gõ bàn phím, từng câu từng câu mà đưa vào, " Vậy chắc là như thế này, "dệt võng giả" không dám đánh cược, và cũng không thể đánh cược, vì vậy tất cả những gì nó có thể làm là tỉnh táo, chuẩn bị trước mọi thứ, và sống trong bóng tối cho đến khi mọi thứ được phơi bày..."

Sau khi nhập các ký tự, Bạch Lệnh thu tay lại với một nụ cười:" Được rồi, bây giờ nó có thể giao tiếp tốt với chúng ta."

Giọng nói vừa dứt, bên cạnh Bạch Lệnh đột nhiên truyền đến một thanh âm:"Các ngươi là ai?"

Lâm Cữu và Bạch Lệnh nhìn về hướng phát ra giọng nói, họ nhìn thoáng qua đã biết hướng phát ra giọng nói là của ai.

Đó là... người đã từng tán gẫu với Bạch Lệnh về "giới trẻ bây giờ", ông chú trung niên!

Nhìn người này đứng ở bên cạnh không có một chút biểu cảm gì trên mặt, Bạch Lệnh một lần nữa tựa vào eSports, hai tay chống cằm:" Thú vị."

"Đây là "đẻ ra thể" của ngươi?" Bạch Lệnh nói.

" Hắc, thật làm người cảm thấy thần kì, rõ ràng là một đoạn máy tính số liệu, thế nhưng lại có thể ảnh hưởng đến nhân loại, thật thú vị, ngươi làm như thế nào được?"

Đại thúc... hoặc là nói "dệt võng giả" không có trên lời câu hỏi của Bạch Lệnh, mà nói tiếp với vẻ mặt lạnh lùng:" Cậu là ai? Thông tin của tôi đã bị niêm phong trên internet, hơn nữa ta đã sớm bố trí người ở bên cạnh "Tiểu Hào" để quan sát. Ta cũng chưa gặp cậu bao giờ, tại sao cậu lại biết điều đó?"

"Tiểu Hào" chính là nam sinh đột ngột qua đời kia, đồng thời cũng là khởi nguồn sự ra đời của "dệt võng giả".

Bắt chéo chân, Bạch Lệnh cười nói:"Quả thực, nếu theo suy nghĩ thông thường, có lẽ căn bản là không tìm thấy danh tính của ngươi. Nhưng là thật đáng tiếc, tôi đã không sử dụng các phương pháp thông thường để tìm các ngươi. Mà hoàn toàn tương phản, là ngươi "đâm" vào ta."

Nói rồi, Bạch Lệnh chỉ vào đôi mắt của mình.

Trong tương lai ban đầu, kế hoạch bắt giữ "dệt võng giả" cũng rất gập ghềnh. Bởi vì sự cảnh giác của đối phương, khi mọi người phát hiện ra sự xuất hiện của loài ngoại lai này, nó đã phát triển đến một mức độ rất mạnh. Khi đó, những người "dệt võng giả" giống như những ông hoàng của thế giới mạng, tấn công và chiến đấu trong thời đại thông tin hỗn tạp.

Tuy nhiên, điều này là của những người khác nghĩ.

Mặc dù nói điều này nghe có vẻ buồn cười, nhưng những tin tức về "dệt võng giả" đã được nguyên thân thế giới ghi lại rõ ràng trong nhật ký.

Vào thời điểm ấy, khi anh ta đang dự đoán tương lai, anh ta đã nhìn thấy một tờ báo nào đó. Rồi trên mặt báo tình cờ đăng thông tin về "dệt võng giả"...

Nói cách khác, nó được đăng trên một tờ báo.

Có lẽ là do "dệt võng giả" đã chết mà tin tức được đăng trên tờ báo một cách công khai như vậy.

"Vận mệnh thật là kỳ diệu, ngay cả những hạt cát bụi mịn cũng sẽ luôn bị phát hiện và nhòm ngó, khai quật trong một thời gian dài," Bạch Lệnh nói, "Và tôi chỉ là tình cờ vươn tay, từ sông dài nâng lên một uông nước trong, tìm được tung tích của ngươi mà thôi."

"Chính thức tự giới thiệu một chút, ngươi có thể xưng hô với ta là "nhà tiên tri"... Một người du hành thời gian và biết trước vận mệnh."

Bạch Lệnh thong thả ung dung nói:"Có lẽ cậu đã nghĩ rằng cậu đã ẩn nấp rất kỹ, nhưng đối với tôi mà nói, gần như là chỉ cần vươn tay là có thể đủ chạm đến... Hạt cát thôi."

Hạt cát chẳng sợ nhiều đến chồng chất, cũng không xây dựng thành được không trung ba tường tháp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play