Mà cảnh tượng trước mắt gần như khiến Lưu Ly chắc chắn suy nghĩ trong lòng mình, cũng chạy về phía Trương gia.
Nghe thấy âm thanh của Trương Trần Thị, động tác của Phạm Phương Huệ vô thức khựng lại, vừa quay đầu lại thấy Trương Trần Thị và Lưu Ly đang chạy về phía bọn họ.
Bởi vì chột dạ, Phạm Phương Huệ kéo con trai lớn nhà mình, hai người co chân chạy về hướng ngược lại.
Trương Trần Thị thấy Phạm Phương Huệ chạy rồi, lập tức đứng ở cửa, hai tay chống hông mắng về phía Phạm Phương Huệ chạy: “Cái đồ không biết xấu hổ, còn để lão nương nhìn thấy bà đến nhà ta gây rối, xem ta có lột da bà không.”
Lưu Ly không quan tâm Phạm Phương Huệ, chỉ mang vẻ hoảng hốt chạy vào sân của Trương gia, thấy hai đứa trẻ bình an không có chuyện gì, chỉ bị dọa nhẹ, cô mới thở phào.
“Mẹ!”
Hai đứa trẻ nhìn thấy Lưu Ly thì rất vui mừng, vội vàng lao về phía Lưu Ly.
Lưu Ly khuỵu người xuống, ôm hai đứa trẻ vào trong lòng, mãi cho tới khi cảm thấy hai khối ấm áp trong lòng, Lưu Ly mới yên tâm.
“Mẹ, đồ lấy lại chưa?” Yên Yên chớp đôi mắt to, vẻ mặt mong chờ nhìn Lưu Ly.
Bình Bình cũng nhìn Lưu Ly, trên gương mặt nhỏ cũng tràn ngập sự mong chờ.
Lưu Ly gật đầu: “Lấy lại rồi, chỉ là thiếu một ít đồ, mẹ lấy một con gà bù vào.”
Vừa nghe có gà, Yên Yên rất vui, nói muốn xem giỏ sau lưng của Lưu Ly.
Lưu Ly chỉ đành để giỏ xuống, Yên Yên nhìn gà mái già trong giỏ, gương mặt nhỏ càng phấn khích.
“Mẹ, chúng ta sau này cũng có trứng gà để ăn rồi có phải không?” Yên Yên hỏi.
Lưu Ly nghe thì chợt sững người, cô vốn là muốn nấu canh gà cho hai đứa trẻ ăn.
Dù sao hai đứa trẻ này quá gầy, cô muốn tẩm bổ cho chúng.
Còn cái gì mà cơ thể hư nhược không thể hấp thụ được chất bổ, cô không hề lo lắng, cô là dược sư thiên tài, sao có thể để chuyện không hấp thụ được chất bổ xảy ra chứ?
Huống chi, cô còn có nước linh tuyền.
Nhưng thấy trên gương mặt nhỏ của Yên Yên và Bình Bình đều mang theo sự mong chờ, Lưu Ly nghĩ nuôi một con gà cũng không tốn gì, cũng không nhẫn tâm thấy bọn trẻ thất vọng cho nên gật đầu.
Lúc này Trương Trần Thị đã hỏi hai con trai là có chuyện gì, không khỏi có hơi lo lắng mà đi tới.
“Lưu Ly, đại bá nương đó của cháu tìm Bình Bình và Yên Yên vậy mà tìm đến nhà ta rồi, thiết nghĩ là đã tới nhà cháu rồi, bà ta rốt cuộc có chủ ý gì?”
Lưu Ly nghe vậy thần sắc đanh lại.
Cô cũng muốn biết Phạm Phương Huệ rốt cuộc có chủ ý gì, có điều rõ ràng Phạm Phương Huệ sẽ không nói cho cô, mà cô đoán chắc Phạm Phương Huệ không có lòng tốt, có thể là nhằm vào Bình Bình mà đến.
Sợ Trương Trần Thị lo lắng, cộng thêm không có chứng cứ, Lưu Ly không nói những điều này cho Trương Trần Thị, chỉ nói Phạm Phương Huệ đây là muốn lấy hai đứa trẻ ép cô mà thôi.
Vì vậy Trương Trần Thị lại mắng chửi Phạm Phương Huệ một trận, luôn nói Phạm Phương Huệ không biết xấu hổ lấy hai đứa trẻ làm con tin.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT