Tom phát hiện lúc giọng nói kia vang lên, Harry vốn đang cúi đầu đọc sách chợt hơi ngẩng lên, rồi lại tiếp tục nhìn xuống cuốn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám Căn Bản đang đọc.
"Ta ở đây." Hắn làm như không có gì gập quyển sách trên tay lại, khẽ nghiêng người đồng tao nhã cúi đầu chỉnh sửa đồng phục Hogwarts đã thay xong từ nãy, "Mời vào."
Cửa toa tàu bị người nhẹ nhàng đẩy ra, tiếp đó là một thiếu niên có mái tóc dài màu bạch kim cùng làn da trắng nhợt đi vào, chưa thèm nhìn quanh căn phòng đã lập tức hỏi: "Nghe nói kỳ nghỉ hè vừa rồi cậu đã đến Pháp du lịch?"
"Xem ra không gì có thể qua mắt được gia tộc Malfoy.

Abraxas (ông nội Draco), tin tức của anh thật nhanh nhạy." Tom vừa cười vừa hơi dịch người vào bên trong một chút, "Mời ngồi.

Chỉ tiếc lộ phí ta chuẩn bị không đủ, nếu không còn có thể chơi ở đó lâu thêm chút nữa, nói không chừng lại thu hoạch được nhiều thứ hơn."
Abraxas Malfoy vẫy đũa phép nâng hành lý lên trên giá, cũng không quay đầu lại nói: "Nếu như cậu chịu nói trước với tôi thì tôi đã đi du lịch cùng cậu rồi.

Hè này tôi bị ép phải tham gia không ít buổi tiệc, mà mùi nước hoa trên người đám tiểu thư quý tộc kia thật khiến người ta nhức đầu."
"Ta tự đi được." Tom hơi híp mắt lại, rồi tiếp tục cười nói: "Hơn nữa ta tin, dù mùi nước hoa trên người những tiểu thư quý tộc kia có khiến anh nhức đầu, anh cũng vẫn muốn hưởng kỳ nghỉ hè với những cô nàng đó? Đừng nói với ta, thân là Thủ Lĩnh Nam Sinh, Malfoy anh lại không chiếm được trái tim, hoặc là thân thể mấy cô nàng đó." Rút đũa phép, thuận tay dịch chuyển lồng cú mèo của Abraxas Malfoy vào một góc, Tom mới nhớ ra trong toa tàu vẫn còn một người.
Mà người đó đang tò mò nhìn lưng Abraxas Malfoy.
"Chuyện này còn phải nói sao? Mỗi người đều có giá trị riêng.

Tom, cha tôi rất coi trọng cậu, nói cậu dù chưa trưởng thành nhưng thành tựu sau này chắc chắn sẽ..." Abraxas Malfoy xoay người, lúc này mới nhận ra trong toa tàu vẫn còn một người nữa, "Cậu là ai?"

"Chào anh.

Tôi là Harry, Harry Potter." Harry đứng lên, nói câu giới thiệu Tom vô cùng quen thuộc.

Tại sao lần nào giới thiệu, cậu ta cũng nói theo cách đó? Nói tên trước, sau đó là họ tên đầy đủ.

Giống như là thói quen vậy.
"Potter?" Abraxas Malfoy nhíu mày, ngón tay nghịch nghịch lọn tóc xõa trên bờ vai, "Ta chưa từng nghe nhà Potter có đứa trẻ nào nhập học trong năm nay cả? Cậu là họ hàng xa với nhà Potter ở thung lũng Godric sao?" Không đợi trả lời, y đã quay đầu nhìn Tom, "Có vẻ trường học lại sắp có thêm một Gryffindor rồi.

Nhưng sao cậu lại ngồi chung một toa tàu với Potter?"
"Theo ta được biết, tuy cậu ta họ Potter, nhưng không có bất cứ quan hệ nào với Potter ở Gryffindor mà anh luôn cạnh tranh kia cả." Tom vừa nói, hai mắt lại liếc nhìn Harry, quan sát từng thay đổi trên nét mặt nó.

Thế nhưng, ngoại trừ hơi nhướn lông mày rồi cười cười lắc đầu, thằng nhóc kia không có biểu hiện nào đáng nghi cả.
"Tôi không biết.

Tôi chỉ biết ba tôi là một Pháp sư, họ Potter.

Còn những chuyện có liên quan đến dòng tộc, ba tôi chưa kịp nói đã bị kẻ thù giết chết rồi."
"Kẻ thù?" Harry nói đến đây, không chỉ Tom mà ngay cả Abraxas Malfoy vừa rồi còn tỏ thái độ căm ghét đối với dòng họ Potter cũng nổi hứng tò mò, "Mấy năm nay ta không hề nghe chuyện Pháp sư bị đuổi giết nào cả.

Cậu Potter, kẻ thù giết ba cậu là ai?"
Nghe Abraxas hỏi như vậy, Tom lần đầu tiên nghe thấy Harry nhắc tới kẻ thù của mình cũng nghiêm túc nhìn Harry, muốn biết kẻ thù của thằng nhóc kỳ quái này là kẻ thế nào.
"Là một kẻ linh hồn không hoàn chỉnh tự hủy dung mạo của mình.

Hơn nữa, chuyện này không phải mới xảy ra, mà là chuyện cách đây rất nhiều năm rồi."
Đây là đáp án của Harry.
"Linh hồn không hoàn chỉnh tự hủy dung mạo của mình?" Tom nhíu mày quay đầu nhìn Abraxas, "Gia tộc Malfoy có từng nghe nói đến kẻ nào như thế chưa?"
Abraxas lắc đầu, lười biếng ngáp một cái rồi tựa vào vai Tom, "Tom, cậu hiếu kỳ quá đấy.

Điểm này thật giống Gryffindor.

Nên biết, lòng hiếu kỳ có thể giết chết một con cáo chín đuôi.

Hơn nữa, cậu lại quan tâm một thằng nhóc họ Potter..."
"Giống Gryffindor có gì không tốt sao?" Một giọng cười đùa đột nhiên vang lên, cửa toa tàu lần nữa bị kéo ra, Tom liền thấy một nam sinh tóc đen rối bù, "Huynh trưởng Potter, không ngờ anh lại dạo chơi tới toa tàu của Slytherin."
"Hừ, nghe nói cậu nhận được huy hiệu Huynh trưởng Slytherin hả, Riddle?" Potter dùng dáng vẻ y như Abraxas đang tựa trên vai Tom mà tựa lên cửa toa tàu, nhàn nhã nghịch nghịch huy hiệu Huynh trưởng, rồi nhẹ tung lên bắt lấy.

"Tiếc là năm nay tôi vẫn chưa lên năm thứ bảy, còn Septimus Weasley (ông nội Ron) và Crouch đã tốt nghiệp, những nhà khác cũng không có ai lên năm bảy, nếu không huy hiệu Thủ Lĩnh Nam Sinh cũng không đến lượt Malfoy anh cầm đâu."
"Thật sao? Tại sao không nói đám học trò năm thứ bảy của Gryffindor không có kẻ nào có năng lực bằng ta, Charlus (ông nội Harry – thật ra tuổi của y và Abraxas đều khá lớn, nhưng tất cả vì tình tiết trong tác phẩm a)? Còn nữa, ta thấy không chỉ học trò năm thứ bảy của Gryffindor kém cỏi, mà ngay cả đám học trò năm thứ năm cũng không có mấy kẻ lên được lớp Phù Thủy Tận Sức, nếu không, sao cậu vẫn được giữ huy hiệu Huynh trưởng chứ?"
"Trừ Tom ra, đám Slytherin có bao nhiêu kẻ đủ tiêu chuẩn lên được lớp Phù Thủy Tận Sức chứ? Thôi bỏ đi, học sinh như Tom cả Hogwarts chỉ có một mà thôi, thật lợi cho Slytherin các người.

Mà Tom này, tàu Tốc hành sắp chạy rồi, thân là Huynh trưởng, cậu nên theo đàn anh như tôi đi tuần tra, nhân tiện nhắc nhở đám học sinh mới chưa hiểu quy củ mới phải chứ?"
Tom đẩy Abraxas đang lười biếng tựa trên vai mình ra, đứng dậy sửa sang lại áo chùng, "Đương nhiên.

Tôi mới nhận chức Huynh trưởng, nên làm gì còn cần đàn anh Potter hướng dẫn thêm.

Còn cậu, Potter, toa tàu này dành cho Huynh trưởng, Thủ Lĩnh Nam Sinh và Thủ Lĩnh Nữ Sinh, cậu nên kiếm một toa khác..."
"Tôi bận bịu từ đêm hôm trước tới ba giờ sáng hôm nay mới được đi ngủ, cho nên việc tuần tra và quản lý đám nhãi mới nhập học, phiền hai người vậy." Abraxas duỗi người, nằm thẳng ra ghế ngồi, "Đến lúc xuống tàu nhớ đánh thức tôi là được."
"Ba giờ sáng?" Ra khỏi phòng, Charlus Potter xoay người nhìn Abraxas Malfoy một lượt từ trên xuống dưới, cuối cùng tầm mắt mờ ám dừng lại phần giữa mấy giây, "Chơi bời như vậy, cẩn thận bị bệnh đáng xấu hổ, như bệnh giang mai chẳng hạn.

Đến lúc đấy ba anh sẽ nổi điên đến mức bóp chết anh đấy, ha ha ha ha!"
Tom đen mặt liếc mắt nhìn Harry lần đầu lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, dùng tay phải che miệng ho khan hai tiếng rồi nói, "Đi thôi."
"Hả? A!" Harry lập tức đuổi kịp theo, "Tom, Potter và Malfoy vẫn luôn nói chuyện với nhau như thế này sao? Còn nữa, các Nhà...!Tôi vẫn tưởng bốn Nhà, đặc biệt là Gryffindor và Slytherin có mâu thuẫn với nhau chứ?"
Ý muốn nói: nhìn bọn họ chỉ giống như trêu đùa nhau chứ không giống thật sự ganh ghét nhau.
P/s 1: Sẽ có bạn thắc mắc tại sao xưng hô của Abraxas và Tom lại lung tung như vậy, lúc tôi – cậu, lúc lại ta – cậu
Editor xin giải thích:
+ Về phần Tom, hẳn ai cũng biết Tom là một kẻ kiêu ngạo, một Chúa Tể đứng trên hết thảy, xưng ta là điều dĩ nhiên.

Tuy nhiên, vì Tom là một kẻ khôn khéo, và tại thời điểm này hắn chưa muốn gây chú ý, nên đối với những người ngoài hay trước mặt người khác, hắn sẽ chỉ xưng tôi thôi.

Còn gọi người khác là anh, hay cậu, mình giải thích rằng lúc này Tom chưa thực sự trở thành Chúa Tể, xưng ta – ngươi sẽ cảm thấy chưa thực phù hợp lắm.
+ Về phần Abraxas, y là một Malfoy, vô cùng ngạo mạn, hách dịch, cho nên y sẽ xưng ta để thể hiện sự ngạo mạn đó.

Còn đối với Tom, y lại rất nhún nhường, vậy nên sẽ xưng tôi – cậu hoặc tôi – thủ lĩnh.
Nói thật là mình mới chỉ đọc sơ, vừa làm vừa đọc là chính, cho nên có nhiều tình tiết, hay quan hệ giữa các nhân vật mình chưa nắm vững.

Cứ tạm thời để cách xưng hô như vậy trước, sau này thấy có vấn đề mình sẽ quay lại sửa nha..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play