Lâu Độ ho khan một tiếng, ung dung đáp: “Mặc kệ nói như thế nào, hai chúng ta cũng coi như là… bạn bè cùng chung hoạn nạn đồng sinh cộng tử khá nhiều lần đi? Nếu như cậu cần thì tôi có thể bao cậu ăn một ngày ba bữa cơm.”
Giang Ngạn Tuyết bị dọa sợ: “Tôi không nghe lầm đấy chứ?”
“Tôi bao cậu ăn cơm, thì cậu bao tôi chỗ ở.” Lỗ tai của Lâu Độ đỏ như máu, giả vờ bình tĩnh, mặt không đổi sắc nói: “Nếu như mà canh ba nửa đêm cậu về tôi có thể làm cho cậu bát canh khuya, đêm tối rồi cậu cũng không thể để tôi lái xe về nhà được đi, nhà của tôi cách nhà của cậu rất xa, không thuận tiện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT