Editor: Ngọc Trinh

Tất cả mọi người đều…đều tốc độ như vậy sao?

Cả Pierre, Dana, Vân Thanh ban giám khảo cùng khán giả đều sững sờ.

Cùng nhau quay đầu nhìn về phía hai mươi chín thí sinh dự thi.

Hai mươi chín thí sinh kia mỗi người đều cầm trên tay “chiến lợi phẩm” mà họ mới giành được trở về trước bàn nấu ăn của mình, bắt đầu công tác chuẩn bị, không ai chú ý đến tình hình trên kệ hàng hóa.

Pierre nói không nên lời.

Dana cảm thấy choáng váng.

Vân Thanh nhất thời vô cùng hoang mang.

Ban giám khảo và khán giả thì không khỏi thở dài.

Nhưng đây là thi đấu.

Mọi tình huống bất ngờ đều có thể xảy ra.

Vân Thanh đã chậm hơn một bước.

Vậy thì cậu chỉ còn có thể sử dụng gạo để làm thức ăn.

Việc này cũng không trách người khác được.

Pierre và Dana đồng thời cau mày, bọn họ đều đặt rất nhiều hy vọng vào Vân Thanh, nhưng Vân Thanh trong số đầu tiên liền chậm người khác một bước.

Vậy phải làm sao bây giờ?

Chẳng lẽ Vân Thanh sẽ thật sự bị loại sao?

Bọn họ vô cùng khẩn trương.

Nhưng bây giờ đang trong thời gian ghi hình, họ cũng không thể đi lấy nguyên liệu nấu ăn của người khác đưa cho Vân Thanh được?

Vân Thanh có thể đi tiếp vào vòng trong không?

Bọn họ đều cảm thấy không có khả năng.

Hai người không khỏi cau mày.

Cùng lúc đó, Vân Thanh cũng đang cau mày suy nghĩ.

Cậu chưa bao giờ nghĩ tới các thí sinh trong một chương trình ẩm thực lại nhanh nhẹn và mạnh mẽ đến vậy.

Một chút công đạo cũng không có!

Nhưng cậu nghĩ lại đây là Hành tinh 1314.

Cũng không phải Trái Đất.

Mọi thứ đều có thể hợp lý.

Cậu vẫn phải tiếp tục nấu ăn thôi.

Ánh mắt của cậu tập trung vào trên kệ hàng, lướt qua chỗ gạo và lá cải, đến trong góc để tìm kiếm nguyên liệu, hy vọng biết đâu có thể tìm được con cá lọt lưới, kết quả cậu nhìn thấy một miếng thịt nhỏ ở khe hở ngay giữa các kệ.

Thực sự có thịt!

Đó là thịt heo!

Kích thước như một quả bóng bàn nhỏ, mỡ nhiều thịt ít!

Chắc là lúc các thí sinh cướp nguyên liệu nấu ăn thì miếng thịt rơi xuống và mắc kẹt vào đây, cậu vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ, vội vàng lấy thịt đem đi, tránh cho bị thí sinh khác cướp mất, đem thịt lợn rau cải và gạo mang đến bàn nấu ăn số 20.

Bàn nấu ăn có vòi nước, rổ thoát nước, thớt, dao và các dụng cụ nhà bếp khác.

Ngoài ra còn có một dãy lò nướng phía sau.

Tóm lại, mọi thứ đều đầy đủ.

Bây giờ phải suy nghĩ xem nên nấu món gì.

Cậu nhìn nắm gạo, rau và miếng thịt lợn to bằng quả bóng bàn mà cậu vừa lấy được.

Cậu còn nhớ vào ngày đầu tiên tham gia《 Cuộc thi ẩm thực lớn giữa các hành tinh 》, đã nghe các thí sinh khác phàn nàn về ba món ăn quen thuộc của các chương trình ẩm thực là cơm hấp, cơm rang trứng và trứng gà rán, người dân ở các hành tinh đều chán ngấy ba món này rồi.

Mà số nguyên liệu ít ỏi của cậu còn không đủ để làm ra ba món ăn này nữa.

Trong đầu cậu chợt nảy ra một ý tưởng.

Cậu liền bắt tay vào vo gạo.

Lần lượt dùng nước vo gạo để rửa sạch rau và thịt heo.

Hoàn toàn không còn vẻ luống cuống như vừa rồi.

Cả người tản mát ra một loại khí thế trầm tĩnh.

Chiếc camera nhỏ trên bàn nấu ăn đã ghi lại cảnh tượng này.

Hình ảnh xuất hiện trên màn hình lớn và đập vào trong mắt Pierre, Dana và những người khác, họ nhìn Vân Thanh với vẻ kinh ngạc, không nghĩ rằng Vân Thanh vẫn có thể bình tĩnh để nấu ăn.

Rất tốt rất tốt.

Cũng không biết Vân Thanh có thể làm ra món ăn gì với những nguyên liệu ít ỏi này, bọn họ không cảm thấy lạc quan về Vân Thanh, cho rằng Vân Thanh sẽ bị loại.

Pierre và Dana thở dài trong lòng.

Sau đó, Pierre tiếp tục nhìn vào màn hình.

Dana tiếp tục dẫn chương trình.

Vân Thanh bắt đầu cắt thịt.

Tách phần thịt nạc và phần mỡ ra, đem phần nạc băm nhỏ, phần còn lại thì bỏ vào nồi để xào thành mỡ heo, trong khi đó Dana và người máy đi tới giới thiệu món ăn của từng thí sinh, cũng tới chỗ của cậu nói vài câu.

Cậu cũng không chịu ảnh hưởng gì.

Vẫn chuyên tâm mà nấu ăn.

Đổ mỡ heo đã đun sôi thành dầu vào một cái bát nhỏ, chọn một cái nồi trên bàn bếp, vặn nhỏ lửa, thêm nước, cho hai phần ba nắm gạo vào, đậy nắp nồi.

Bắt đầu nấu.

Cậu xoay người đem nắm lá cải xếp lại thành chồng, cắt thành những sợi nhỏ rồi để vào trong cái đĩa bên cạnh.

Khi nồi vừa sôi, cậu cho tiếp một phần ba nắm gạo còn lại vào.

Cầm lấy chén mỡ lợn và thịt xay đổ vào nồi rồi trộn đều lên.

Tiếp tục nấu.

Thấy mấy lọ gia vị bên cạnh có muối và tiêu đen, cậu lấy một ít muối thêm vào nồi.

Cầm chiếc thìa gỗ lên bắt đầu khuấy nhẹ.

Vừa rồi trong nồi, nước và gạo còn phân chia rõ ràng, lúc này đã dần dần hòa quyện vào nhau, từ từ lộ ra một màu trắng ngà, mùi gạo xen lẫn cùng mùi thịt phảng phất thơm nức mũi.

Cơm ngon!

Vân Thanh cảm thán một câu trong lòng.

Cậu ở đây nhiều ngày như vậy, mỗi ngày đều sống bằng dung dịch dinh dưỡng, cảm giác như cả thế kỷ rồi chưa được ăn một hạt cơm nào, khó tránh khỏi muốn nhấp thử một ngụm, nhưng cậu không thể làm như vậy được, chỉ có thể âm thầm nuốt nước miếng.

Tiếp tục dùng thìa gỗ khuấy đều.

Ngay lúc này mùi thơm cũng chậm rãi lan tỏa trên sân.

Pierre, Dana, giám khảo cùng khán giả đều ngửi thấy một mùi hương tươi mát.

“Thơm quá a!” Một người khán giả nào đó thốt lên.

“Thật thơm quá đi!”

“Mùi thơm này là của cái món gì vậy?”

“Là mùi cơm.”

“Không đúng, là mùi thịt!”

“Nhưng tôi ngửi thấy mùi thơm của lá cải xanh.”

“Cho nên đây rốt cuộc là món ăn gì?”

“Là ai nấu vậy!?”

“……”

Khán giả bàn tán xôn xao.

Pierre, Dana và các giám khảo cũng rất tò mò không biết đó là món ăn gì.

Bọn họ cùng nhau đưa mắt tìm kiếm trên sân khấu.

Muốn biết mùi thơm kia rốt cuộc là xuất phát từ đâu.

Nhưng không ai nghĩ rằng đó sẽ là Vân Thanh.

Vân Thanh liếc nhìn qua tình hình trong nồi, cũng sắp hoàn thành rồi, cậu cho rau cắt nhỏ vào rồi khuấy nhẹ.

Sau đó tắt lửa.

Lúc này cậu mới quay đầu lại nhìn về phía các thí sinh khác.

Họ đã chia thức ăn của mình thành nhiều phần khác nhau, cho vào bát nhỏ đã được chuẩn bị sẵn, vươn tay nhấn vào đèn xanh trên bàn nấu ăn, báo hiệu thức ăn đã hoàn thành.

Vân Thanh chờ thêm mười giây nữa mới mở nắp nồi ra.

Nhìn thấy dáng vẻ của cháo trong nồi, cậu rất hài lòng.

Đúng vậy.

Món cậu nấu chính là cháo rau xanh.

Cậu cho cháo rau xanh vào sáu cái bát nhỏ, nghĩ tới hạt tiêu đen trên bàn chắc là thứ mà người tinh tế thích, cậu xoay nhẹ lọ tiêu và đem chút hạt tiêu kia rắc lên trên bề mặt cháo.

Đưa tay ra và nhấn đèn xanh.

Nhưng cậu lại là người cuối cùng nhấn đèn.

Vì vậy, món ăn của cậu phải đến cuối cùng mới được bưng lên cho Pierre Dana cùng ban giám khảo thưởng thức.

Lúc này cậu cũng không có việc gì để làm.

Đành ngoan ngoãn đứng nhìn những món ngon do các thí sinh khác bưng đến khu vực giám khảo.

Cơ bản đều là món nướng, chiên, luộc, hấp, ăn kèm với một ít rau dưa.

Các vị giám khảo nếm thử từng thứ một, hết lần này đến lần khác gật đầu.

Khi gặp được món nào đặc biệt ngon, còn khen ngợi thêm hai ba câu.

Trông họ có vẻ rất thích ăn thịt.

Không biết món cháo rau xanh có hợp với khẩu vị của người tinh tế hay không.

Vân Thanh đột nhiên cảm thấy không chắc chắn..

Nhìn nhìn Pierre, Dana và ban giám khảo đánh giá các thí sinh.

Đa phần đều khoảng năm trăm điểm.

Có hai, ba người còn gần đạt được điểm tuyệt đối là 600.

Cậu cũng không biết mình có thể nhận được bao nhiêu điểm.

Cuối cùng đến lượt cậu lên sân khấu.

Cậu hít một hơi thật sâu và bưng theo khay đồ ăn đến khu vực giám khảo.

Lần lượt đặt cháo rau xanh trong bát nhỏ màu trắng xuống trước mặt Pierre, Dana và các giám khảo.

Hình thức thế này ... Pierre, Dana và ban giám khảo nhìn cháo rau xanh được bày ra trước mặt, khán giả và các thí sinh trên sân cũng nhìn đến.

Trong chiếc bát nhỏ màu trắng là chất lỏng màu trắng ngà pha thêm chút màu xanh.

Ngoài ra còn có thêm chút tiêu đen trang trí trên mặt.

Trông cũng khá đẹp.

Nhưng đây là món gì?

Pierre và Dana không biết món này, thậm chí các giám khảo đã từng nhìn thấy rất nhiều món ăn ngon cũng không biết.

Dana hỏi thẳng: “Vân Thanh, trong chén này là món gì vậy?”

“Cháo rau xanh.” Vân Thanh trả lời.

“Cháo?” Dana kinh ngạc.

“Đúng vậy.” Vân Thanh gật đầu.

Lúc này Dana mới tìm kiếm thông tin về cháo ở trong đầu mình và nói: “Cháo, hay nói cách khác là gạo được nấu nhừ, là một loại món ăn sền sệt trên Trái Đất cổ đại có lịch sử lâu đời.”

“Đúng vậy.” Vân Thanh thở phào nhẹ nhõm khi nghe Dana giải thích, người ở tinh tế vẫn hiểu được.

Ban giám khảo nhất trí gật đầu.

Khán giả ở bên dưới vô cùng tò mò.

Các chương trình ẩm thực bình thường đều sử dụng món ăn Trái Đất cổ đại như một mánh lới để quảng cáo. Thực tế, hầu hết đều là cơm rang, kể cả 《 Cuộc thi ẩm thực lớn giữa các hành tinh 》trước đó cũng như vậy, căn bản chính là nấu các món như thịt nướng, rau xà lách,…

Kỳ này lại thật sự có thức ăn của Trái Đất cổ đại.

Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.

Không biết thức ăn sẽ có hương vị như thế nào.

Dana là người đầu tiên cầm cái muỗng lên, cô nhìn mọi người và nói: “Vậy chúng ta hãy nếm thử đi.”

Ban giám khảo và Pierre cũng cầm muỗng lên. - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app T.Y.T -

Khi muỗng chạm vào bề mặt cháo, một lớp mỏng trên bề mặt liền bị phá vỡ.

Hương thơm của cháo cuối cùng cũng không còn gì cản trở nữa lập tức lan tỏa mạnh mẽ khắp nơi.

Rõ ràng là không nhìn thấy thịt, nhưng mùi thịt hòa quyện cùng với mùi thơm ngào ngạt của gạo và rau xanh lại ngập tràn khắp nơi, Pierre, Dana, ban giám khảo và khán giả ngay lập tức nhận ra mùi thơm này- chính là mùi thơm mà họ ngửi được trong lúc đang chờ đợi!

Tất cả mọi người đều bị sốc đến ngơ người!

Vân Thanh cũng không biết tại sao họ lại kinh ngạc như vậy.

Lo lắng rằng họ không quen với việc ăn cháo.

Khẩn trương mà nhìn Pierre, Dana và ban giám khảo.

Sau khi liếc mắt nhìn nhau, họ múc một muỗng cháo cho vào miệng.

Đầu tiên là hương vị vừa mặn vừa ngọt của nước dùng, sau đó là những hạt cơm mềm dẻo kết hợp với rau xanh, tất cả hòa quyện vào nhau, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, từng lớp, từng lớp, nhẹ nhàng nhai nuốt một chút thì sẽ phát hiện còn có thịt băm nhuyễn, cộng thêm một ít vị cay của hạt tiêu đen, hương vị vô cùng phong phú, nó không ngừng xâm nhập vào khoang miệng và lưỡi của họ.

Pierre và Dana kinh ngạc mở to hai mắt!

Không thể không nhìn về phía Vân Thanh.

Vân Thanh căng thẳng hít một hơi thật sâu.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Có lẽ nào người tinh tế không ăn được thức ăn của Trái Đất?

“Ngon!” Một người giám khảo bỗng nhiên thốt lên một tiếng.

Vân Thanh sửng sốt, nhìn thấy rõ người giám khảo này tên là Quán Luân.

“100 điểm!” Quán Luân đột nhiên giơ lên tấm bảng một trăm điểm.

Vân Thanh lại giật mình.

Không ngờ lại được 100 điểm.

Ba người giám khảo còn lại cũng cho số điểm rất cao: 93, 94, và 95 điểm.

Pierre và Dana đều choáng váng khi nhìn thấy những con số này.

Tất cả điểm đều rất cao!

Bọn họ ban nãy còn cho rằng Vân Thanh chắc chắn sẽ bị loại.

Dù sao nguyên liệu nấu ăn của Vân Thanh thực sự là ít đến đáng thương!

Đây quả thực là điều mà tổ tiết mục không ngờ tới, họ đều nghĩ rằng các thí sinh sẽ tự giác lấy đúng số nguyên liệu nấu ăn nhưng không ngờ lại tranh cướp thành như vậy.

Mặc dù hiệu quả của chương trình sẽ rất tốt, nhưng cũng hơi thiệt thòi cho Vân Thanh.

Pierre và Dana cũng không còn cách nào khác, thậm chí còn âm thầm nghĩ sau khi Vân Thanh bị loại, họ sẽ mời Vân Thanh trở lại chương trình với danh nghĩa “người có kỹ thuật dùng dao tốt nhất”, tiến hành chương trình “hồi sinh”, bởi vì bọn họ thực sự coi trọng Vân Thanh.

Không ngờ tới!

Không ngờ tới!

Không ngờ tới Vân Thanh lại làm ra được món ăn ngon như vậy với số nguyên liệu ít ỏi này!

Pierre và Dana vui mừng khôn xiết, nhìn chằm chằm vào Vân Thanh.

Vân Thanh không biết được những suy nghĩ của Pierre và Dana ngay lúc này.

Cậu đang nhẩm tính toán điểm số mà cậu nhận được.

Hiện tại, cậu có 382 điểm.

Chỉ cần lấy thêm 150 điểm nữa.

Cậu liền có thể tiến vào vòng tiếp theo.

Nhưng nhìn chung từ đầu cuộc thi đến giờ thì Pierre và Dana là những người luôn cho điểm thấp nhất.

Không biết bọn họ sẽ chấm cho mình bao nhiêu đây.

Vân Thanh hồi hộp chờ đợi.

Pierre và Dana vẫn còn chưa hết kinh ngạc.

Cũng may có người máy hình tròn nhắc nhở, Pierre và Dana đồng thời bình tĩnh trở lại, làm ra vẻ nghiêm túc và lần lượt giơ bảng điểm lên.

Điểm được ghi trên bảng là 92 điểm.

Nói cách khác, lần này Vân Thanh đã ghi được 566 điểm.

566 điểm!

Cao nhất trong tất cả thí sinh!

Vân Thanh mở to mắt kinh ngạc.

Có người trong nhóm khán giả khen ngợi, hơn nữa họ còn muốn ăn thử món cháo rau xanh này.

Quán Luân giơ lên ngón tay cái với Vân Thanh.

Các giám khảo khác cũng mỉm cười.

Được đi tiếp!

Lại có thể được uống miễn phí dung dịch dinh dưỡng.

Vân Thanh vô cùng vui vẻ, cậu bưng khay định lấy lại chén và muỗng, nhưng thấy sáu chén cháo đã hết sạch.

Đây là sự khẳng định cho tài năng nấu nướng của cậu.

Cậu bưng khay trở lại bàn nấu ăn của mình.

Trong khi rửa sạch chén và muỗng, cậu nghe Dana tổng kết lại cuộc thi, tưởng rằng mình sẽ giành được chiến thắng, nào ngờ lại nghe Dana nói: “Tuy nhiên, đây không phải là điểm số cuối cùng của kỳ này.”

Cái gì?

Không phải là điểm số cuối cùng của kỳ này?

Có ý gì đây?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play