Ngậm đi một tiểu phu lang

Edit: mimai

Beta: irisyen


Bên ngoài có chút nắng, đi không bao lâu, trên khuôn mặt trắng nõn của Thần ca nhi liền có chút ửng hồng, tiểu hồ ly nhìn chằm chằm mặt y xem xét, chủ động dùng linh khí đem nhiệt độ xung quanh hạ thấp.

Thịnh Thịnh đi mệt, liền ăn vạ trước mặt Thần ca nhi, thân thể nhỏ dựa gần Thần ca nhi, ngây người trong chốc lát nhóc liền phát giác có cái gì không đúng, "Ca, ở gần ngươi sao lại mát hơn chỗ khác?"

Nhóc vừa nói xong, Nghiên tỷ nhi cũng đi qua nghiêm túc cảm thụ một phen, "Thật sự nha, ca, ngươi tự phát ra khí mát sao?"

Thần ca nhi cũng cảm thấy không còn nóng như lúc trước, chẳng lẽ là tiểu hồ ly làm? Y nhìn thoáng qua tiểu hồ ly trong lòng ngực mình, nhìn thấy biểu tình cầu khen ngợi của hắn, còn có cái gì không hiểu?

Thần ca nhi gõ đầu Thịnh Thịnh một cái, giải thích: "Các ngươi vẫn luôn chạy tới chạy lui, mới cảm thấy nóng, hiện tại an tĩnh lại, tự nhiên không còn nóng như vậy, làm sao ta còn có thể có kĩ năng làm giảm nhiệt độ? Bất quá là ảo giác của các ngươi thôi."

Nói xong còn vuốt lưng tiểu hồ ly, hàm nghĩa không cần nói cũng biết.

Tiểu hồ ly chỉ đành phải đem linh khí chung quanh thu hồi.

Thịnh Thịnh lại cảm thụ một chút, phát hiện xác thật không sai biệt lắm, cũng không nói nhiều.

Rất nhanh đã đến cửa hàng của Vương Thụy.

Cửa hàng tọa lạc trên mặt tiền đường, rất xa Thần ca nhi đã thấy được bản hiệu treo cao cao, mặt trên là bốn chữ 'Vương thị tiểu quán', Thần ca nhi liếc mắt một cái liền nhận ra, bốn chữ này xuất từ tay Vân Liệt, nét chữ rồng bay phượng múa, khí phái mười phần, cực dễ phân biệt.

Chữ là khi Vương Thụy khai trương, Lý Cẩn kêu Vân Liệt viết đưa cho hắn.

Vương Thụy liếc nhìn Thần ca nhi một cái, nói với Nhiếp Chi Hằng: "Nhiếp thúc thúc, chúng ta đi vào nghỉ ngơi một chút đi? Gần đây lại có thêm không ít tranh chữ, các ngươi có hứng thú có thể xem thêm một ít, vừa lúc Thần ca nhi còn chưa từng ghé thăm nơi này."

Bọn nhỏ còn chưa chơi đủ, cũng không cảm thấy mệt, không muốn nghỉ ngơi, Nhiếp Chi Hằng nói: "Ngươi mang Thần ca nhi đi nhìn đi, chút nữa chúng ta tới tìm các ngươi sau."

"Được."

Thần ca nhi cùng đi theo Vương Thụy.

Diện tích cửa hàng không tính quá lớn, nhìn thấy thân ảnh bọn họ, Vương tiểu nhị* vội vàng đi ra, hắn cũng là ngươi thôn Vương gia, quan hệ cùng Vương Thụy luôn luôn không tồi, cố ý tới chỗ này hỗ trợ, hắn có cái miệng rất biết ăn nói, cũng người duy nhất biết tâm tư của Vương Thụy.

*Thứ tự con trong nhà, ở đây là thứ hai.

"Thụy ca tới, đây chính là Thần ca nhi sao? Vẫn luôn nghe nói thôn Trúc Khê có một tú tài lớn lên còn đẹp đẽ hơn tiên, hôm nay rốt cuộc cũng được nhìn thấy người."

Thần ca nhi có chút ngượng ngùng, "Đều là đồn đại, không thể tin."

Làn da y vốn trắng nõn, một thân áo dài màu trắng xanh càng làm da thịt trắng hơn tuyết, cố tình hình dáng lại thon dài, một khuôn mặt càng là tuấn mỹ, thanh âm phát ra cũng êm tai như thế, Vương tiểu nhị chỉ cảm thấy phong thái của y, thần tiên cũng không bắt kịp.

Chẳng lẽ đây có thể là lý do làm Thụy ca nhớ mãi không quên.

Tiểu hồ ly lười biếng liếc mắt nhìn Vương tiểu nhị, thấy cái đầu hắn thấp bé, một đôi mắt không giống người gian trá liền dời tầm mắt đi.

Thần ca nhi: "Ngươi là nhị tiểu ca? Ta cũng nghe Thụy ca nhắc về ngươi, nói là nhờ có ngươi ít nhiều, sinh ý cửa hàng mới phát triển không ngừng."

"Ta cũng chỉ giúp đỡ xem cửa hàng một chút, không làm mất đồ vật đã rất tốt, ta cũng đâu có thể hỗ trợ gì được nhiều? Ngươi mau ngồi, ta đi rót cho ngươi chén nước, bên ngoài trời nóng như vậy, khẳng định khát nước rồi?"

"Nhị tiểu ca không cần bận bịu, ta không khát."

"Thụy ca biết ngươi thích trà hoa cúc, sáng sớm đã chuẩn bị, nếu ngươi không uống chẳng phải cô phụ ý tốt của hắn? Ngươi nếu kêu ta một tiếng ca, thì không cần cùng ca khách khí, mau ngồi đi."

Vương Thụy cũng cười nói: "Ngồi đi, hắn vẫn luôn lười, khó được cần mẫn một lần, ngươi để cho hắn biểu hiện một chút."

Vương tiểu nhị giả vờ sinh khí, "Hừ, sao có thể nói ta như thế?"

Thần ca nhi nhịn không được cười, mặt mày y thanh đạm, một đôi mắt rực rỡ lấp lánh, cười rộ lên giống như băng tuyết hòa tan, Vương Thụy nhịn không được xem liền sửng sốt, sau khi phản ứng lại, tức khắc có chút mặt đỏ tai hồng, hoảng loạn mà dời tầm mắt.

Thần ca nhi nhìn khắp nơi một chút, trên vách tường treo không ít bức họa, có mấy bức họa kỹ thập phần cao siêu, thấy Thần ca nhi xem nghiêm túc, Vương Thụy ngượng ngùng mà cười cười, "Mấy bức này là chuyên môn dùng để giữ thể diện, hẳn là còn có thể nhìn đi?"

Thần ca nhi gật gật đầu, "Há chỉ là có thể, mấy bức này mỗi một cái khẳng định đều có thể bán được giá tốt. Này còn cần ta hỗ trợ?"

Vương Thụy đem mấy bức trong đó ra, "Trên mấy bức này ngươi giúp ta đề vài câu thơ là được rồi, chữ ta ngươi cũng biết đấy, so với gà bới* thì cũng chẳng dễ coi hơn bao nhiêu, căn bản không tự viết được."

*Trong QT, đoạn này để là so với bò chó.. thôi thì mình để gà bới nghe nó quen thuộc xíu ha.

Chữ của Vương Thụy tất nhiên không có khó coi như hắn nói, bất quá chỉ là kém hơn so với Thần ca nhi thôi, từ nhỏ Thần ca nhi đã bắt đầu luyện chữ, mỗi ngày lôi đả bất động* đều phải kiên trì viết mấy chục trang giấy, nét chữ của y được Lý Uyển chân truyền, nét cứng cáp, lại mang phong phạm người trưởng thành.

*Sét đánh vẫn không di chuyển, dù chuyện gì xảy ra cũng kiên trì luyện chữ.

Vương Thụy: "Ta giúp ngươi mài mực, vậy thì sẽ nhanh hơn một ít."

Thần ca nhi gật gật đầu, "Được, vậy làm phiền Thụy ca."

Vương Thụy bật cười lắc đầu, "Còn khách khí với ta, thật không biết ngươi ở ngoài cùng người khác ở chung thế nào?"

Vương tiểu nhị đã bưng ly nước ra, lại cùng hai người nói mấy câu, cuối cùng cùng Vương Thụy nói: "Ta đi dạo một chút, nương ta có nói muốn trồng cây đào, ta đi xem có bán hay không."

Nói xong ở nơi Thần ca nhi nhìn không thấy, liều mạng hướng Vương Thụy nháy mắt. Dường như đang nói, tiểu đệ  ta đều cố tạo cơ hội cho ngươi, ngươi phải nắm chắc cho ta!

Vương Thụy: "......"

Lúc trước Vương Thụy cũng không biết tâm tư chính mình đối với Thần ca nhi, hắn thậm chí xem Thần ca nhi như đệ đệ, Thần ca nhi rời đi thôn Trúc Khê, hắn mới phát hiện chính mình nhớ thương y hơn bất cứ điều gì.

Lúc ấy nương hắn có ý tứ cho hắn làm mai, tưởng tượng đến về sau cùng một người không hề quen biết đi qua một đời, hắn liền cảm thấy vô cùng đáng sợ, đơn giản trốn lên trấn trên, mười ngày nửa tháng mới về nhà một lần, làm Mai Chi nhớ nhung lẩm bẩm mãi không thấy được người.

Hắn cũng hiểu rõ Thần ca nhi sẽ tiếp tục đi về phía trước, chênh lệch giữa hai người cũng sẽ càng lúc càng lớn, Thần ca nhi xứng đáng có nhiều thứ tốt hơn, hắn cũng không có ý tứ nói ra tâm tư, chỉ là hy vọng được nhìn y từ xa, có thể nhìn y nhiều thêm vài lần.

Khi mài mực trên mặt hắn vẫn luôn mang theo ý cười ôn nhu, tiểu hồ ly không hiểu sao cảm thấy rất chói mắt, ngay sau đó liền nhảy lên trên bàn dùng móng vuốt đè lại nghiên mực, ánh mắt hệt như mảnh thú.

Vương Thụy nao nao, buông lỏng tay ra, có chút buồn cười, "Cái này cũng muốn đoạt cùng ta?"

Tiểu hồ ly không thèm phản ứng hắn.

Thần ca nhi trừng mắt nhìn tiểu hồ ly, tiểu hồ ly đè lại nghiên mực không buông tay, móng vuốt nhỏ còn thường thường cào nghiên mực một cái, Thần ca nhi có chút bất đắc dĩ, nhéo cổ tiểu hồ ly, đem hắn xách lên, sợ làm bị thương đến Thần ca nhi, tiểu hồ ly không dám quá giãy dụa.

Thần ca nhi đem nó thả trên mặt đất, nó lại nhảy lên bàn, chính mình thử thăm dò đi mân mê, đáng tiếc móng vuốt quá nhỏ, một lát liền cọ dính mực nước. Thấy hắn muốn hỗ trợ, Thần ca nhi cũng không quản, chỉ lo viết của mình.

Móng vuốt tiểu hồ ly nhỏ, bản thân hắn cũng không lớn, mài ra mực không phải là quá đậm thì chính là quá nhạt, Thần ca nhi đành phải tự mình làm.

Tiểu hồ ly ngó y nhịn không được gãi gãi mặt, trong nháy mắt liền thành mèo hoa nhỏ, trên mặt tiểu hồ ly bị cọ dính không ít mực nước, Thần ca nhi nhìn thấy buồn cười không thôi. Chỉ cảm thấy hắn hay chọc tức người, nhưng có đôi khi lại thật đáng yêu.

[Đáng iu quá đi ạaaaaaaa.]

Thấy đáy mắt y tràn đầy ý cười, tiểu hồ ly gãi gãi chóp mũi, trên mặt hồ ly một mảnh nóng bỏng.

Vương Thụy nói: "Hậu viện có nước, ta dẫn nó đi rửa, để lau nữa càng khó rửa."

Tiểu hồ ly đương nhiên không muốn đi cùng hắn.

Thần ca nhi: "Không sao đâu, ta viết một lát là sẽ xong, đợi chút ta dẫn nó đi."

Thần ca nhi một hơi viết xong mấy trang mới dừng lại, y đem tiểu hồ ly ôm ra hậu viện, tính toán rửa móng vuốt cho hắn.

Hậu viện có hai gian phòng, một gian là nhà kho, bên trong cất không ít tranh chữ, trừ cái này ra còn có một ít đồ cổ, một gian khác là chỗ ở của Vương Thụy cùng Vương tiểu nhị. Phía trước có một cây lớn, thân cây trông rất thô, cành lá thập phần tươi tốt, dưới tàng cây đặt lu nước to, bên trong đựng đầy nước.

Thần ca nhi dùng cái gáo múc một ít nước, đổ vào trong bồn, nắm móng vuốt tiểu hồ ly rửa sạch sẽ, tiểu hồ ly chán ghét nước, vặn thân thể giãy giụa hai cái, đầy mặt không vui, bởi vì hắn không phối hợp, nước trong bồn bắn ra ngoài, làm cho quần áo Thần ca nhi đều là nước.

Thần ca nhi đánh mông nhỏ của hắn một cái, "Ngoan ngoãn chút."

Tiểu hồ ly bị y đánh ngốc, lỗ tai đột nhiên đỏ lên, lộ ra hàm răng bén nhọn muốn hù dọa Thần ca nhi, Thần ca nhi tự nhiên không sợ hắn, lại đánh hắn thêm một cái.

Đôi mắt tiểu hồ ly trầm xuống có chút đen, dùng đôi mắt sâu thẳm như mực nhìn chằm chằm Thần ca nhi, Thần ca nhi không khỏi có chút chột dạ, "Ngươi đừng nhúc nhích nữa ta sẽ không đánh, đã bao lớn rồi, còn không nghe lời như vậy?"

Biết hắn lớn còn đánh?

Tiểu hồ ly đen mặt nhìn y.

Thần ca nhi mím môi, nghĩ đến thời điểm hắn biến thành người là một bộ dáng cao lớn, càng thêm chột dạ, phí công sức nửa ngày mới rửa sạch sẽ.

Trên mặt đất đều là nước do hắn làm văng ra.

Thần ca nhi vào tiệm, ngượng ngùng mà nói với Vương Thụy, Vương Thụy cười cười, không chút nào để ý, "Với ta ngươi cần gì phải nói khách khí thế? Ta còn không biết tính tình nó sao? Ngươi cứ coi nơi này như nhà của mình, làm thế nào cũng được."

Biết rõ ràng Thần ca nhi có bao nhiêu thích tiểu hồ ly, Vương Thụy cũng muốn lấy lòng nó, đáng tiếc dụ nó cả ngày cũng không đổi lại được một ánh mắt.

Khi cùng Thần ca nhi ở chung một chỗ, thời gian vẫn luôn trôi qua rất nhanh, khi bọn nhỏ lại đây tìm Thần ca nhi, Vương Thụy cảm thấy vô cùng mất mát. Cũng may hắn che giấu rất tốt, không ai nhìn ra được dị thường.

Thịnh Thịnh còn nháy mắt hỏi hắn, "Thụy ca ngươi không trở về thôn Trúc Khê sao?"

"Không trở về, ta ở chỗ này coi cửa hàng."

Hắn sợ, sau khi trở về không nhịn được lại đi tìm Thần ca nhi, hiện tại Thần ca nhi cũng đã lớn, dù tính bọn họ thân thiết như huynh đệ, cũng nên chú ý đúng mực.

"Các ngươi trở về đi, chúng ta ngày khác lại tụ hội." Vương Thụy vỗ bả vai Thần ca nhi, "Trên đường chú ý an toàn."

Tiểu hồ ly chỉ cảm thấy ánh mắt hắn nhìn Thần ca nhi nhu hòa như nước, làm hại hỏa khí trong lòng hắn càng lúc càng lớn. Về đến nhà, tiểu hồ ly rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, không có ánh mắt nhão nhão dính dính của Vương Thụy, hắn nhìn cái gì cũng thấy thuận mắt hơn.

Đáng tiếc khi ở nhà không thể biến thành người, hắn sắp nghẹn muốn hỏng rồi.

Ngày hôm sau buổi tối khi đi ngủ, hắn bực bội mà biến thành bộ dáng tiểu hài tử, Thần ca nhi vốn định phê bình hắn, sợ thính giác của Vân Liệt tốt cái gì cũng có thể nghe thấy, mới ẩn nhẫn nhịn xuống.


hết chương 34.

*Truyện edit phi lợi nhuận, chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác dưới mọi hình thức. Bản dịch này chỉ được đăng duy nhất tại wattpad chính thức của Ngưng Bích Lâu - @ngungbichlaumiiris.

---*---

Tác giả có lời muốn nói:

Che mặt, không có thể viết dài hơn, ngày mai tui sẽ nỗ lực. Nhanh nhất hiện tại một giờ đồng hồ tui chỉ có thể viết trên dưới 400 chữ, tui cũng rất tuyệt vọng á, hi vọng mọi người đừng ghét bỏ tui.

Mặt khác, đề cử một chút truyện của bạn tốt:

《 Hoàng hậu của trẫm là hoa yêu 》by Mạnh Đông Thập Ngũ, hồ ly hình tiểu tiên nam vs sói đuôi to, có manh manh đát tiểu hoa linh xuất hiện.

《 Nghe nói mỗi ngày đều phát đường 》by Tô Cảnh Nhàn, giới giải trí, đáng yêu diễn tinh chịu, não bổ đế, siêu cấp ngọt sủng.

《 Ta chỉ nghĩ hảo hảo đọc sách 》by Hủ Mộc Điêu Dã, học thần x học bá, học thần mỗi ngày đều ở nghiên cứu như thế nào cùng học tập tranh sủng.


Lâu chúng mình có lời muốn nói:

Thật ra ban đầu chúng mình không định dịch truyện tác giả review cho lắm... một phần là tìm không thấy, hoặc là tìm thấy thì cũng chưa dịch ý. Chúng mình có chỉnh lại đúng tên tác giả bạn tốt của má Hắc (so với QT), mọi người có lọt hố với tag truyện nào thì dễ tìm để đọc hơn á ~.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play