Sau khi khởi hành, Long Phi Dạ hỏi Hàn Vân Tịch một câu: “Chưa đòi bản vương ban thưởng sao?”
Có thể được hắn ban thưởng đã là vinh dự lớn, nữ nhân này không những quên, mà còn để hắn tự mình nhắc nhở?
Nếu là bị những kẻ ái mộ Tần Vương trong thiên hạ biết được, có lẽ Hàn Vân Tịch sẽ bị những ánh mắt hâm mộ, ghen tị lẫn hận giết chết vài lần.
Tuy Hàn Vân Tịch đã quên, nàng vẫn thông minh trả lời: “Tần Vương điện hạ một lời nói ra, tứ mã nan truy, đã nói thưởng thì nhất định sẽ thưởng. Thần thiếp nếu đòi, chẳng phải là nghi ngờ lời điện hạ?”
Long Phi Dạ biết nàng giảo biện, nhưng hết lần này tới lần khác lại thích nàng 'Nịnh nọt!', hắn sủng nịnh vuốt tóc mái nàng, cười to: “Thưởng lớn, chờ.”
"Lớn bao nhiêu?" Hàn Vân Tịch động tâm.
Nàng thật sự đã bị Long Phi Dạ chiều hư, dường như thế gian này cũng chỉ có phần thưởng của Long Phi Dạ mới có thể khiến nàng coi trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play