Nếu chỉ là thuần túy không viết tên lên thư thì còn được, nhưng nếu là cố ý không viết tên, vậy thì tâm cơ của Ô Nhược quá sâu, thật là đáng sợ, chứng tỏ y sớm đã đoán được thư sẽ không được đứa đến tay Thái Tử. Thứ hai là có khả năng y đã đoán được hắn thích Thái Tử, thậm chí đoán được hắn sẽ âm thầm lấy đi bức thư. Thứ ba là cố ý để cho bức thư không được đưa đến tay Thái Tử, để cho những người khác tiêu hủy bức thư, chờ đến khi Thái Tử biết việc này liền
sẽ nổi trận lôi đình, thay đổi quy củ của công văn điện, về sau Ô Nhược liền có thể tùy ý ra vào công văn điện. Cuối cùng, còn có thể làm cho tất cả các đại thần biết được Ô Nhược chiếm vị trí rất quan trọng ở trong lòng Thái Tử, sau này các đại thần ở công văn điện nhìn thấy Ô Nhược đều sẽ cực kỳ tôn kính, không dám tùy ý có bất cứ sắc mặt bất kính nào. Mà Ô Nhược cũng đang âm thầm nói cho hắn, chút thủ đoạn nhỏ này của hắn căn bản không thể phá hủy tình cảm của bọn họ, cho thấy Ô Nhược đối với chính mình, với Thái Tử cùng với tình cảm giữa bọn họ có sự tin tưởng tuyệt đối.
Lâu Khuynh Lạc nghĩ đến đây, nắm tay áo càng lúc càng chặt. Là hắn quá coi thường Ô Nhược, cho rằng một tên tiểu thiếu gia của một gia tộc chi thứ, cho dù thủ đoạn của y có lợi hại đến mức nào đi chăng nữa, cũng không thể bằng một quan viên hằng ngày đều dùng đủ loại tâm kế trên quan trường như hắn, nhưng cuối cùng lại là hắn trúng kế của vị tiểu thiếu gia này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.