“Cũng đúng.” Vô Câu lại nhìn chằm chằm mặt Ô Nhược một hồi lâu, vẫn là không nhớ nổi đã gặp qua người này ở nơi nào, hắn sờ sờ cằm: “Người nào lớn lên đẹp như ngươi, ta chỉ cần nhìn thấy một lần chắc chắn sẽ nhớ, cho nên, ta cực kỳ khẳng định mình chưa từng gặp qua ngươi. Ai, sao ta lại phải rối rắm chuyện này chứ, ta không nhớ ngươi liền chứng minh quan hệ của chúng ta không tốt, nếu không tốt, vì sao ta phải trả lời ngươi. Uy, ngươi có việc gì sao? Nếu ngươi không có việc gì, thì đừng làm phiền lão tử, hiện tại lão tử tâm tình không tốt.”
“……” Ô Nhược thấy hắn mang vẻ mặt không kiên nhẫn nói chuyện với mình, khóe miệng giật giật, ngay sau đó, tròng mắt vừa chuyển, cong cong môi nói: “Ngươi không nhớ mấy năm trước, ngươi mượn ta một ngàn vạn lượng?”
Vô Câu giận dữ trừng lớn đôi mắt: “Con mẹ nó, con mẹ ngươi có phải muốn chết hay không? Dám lừa cả lão tử đây, có phải ngươi cảm thấy lão tử dễ bắt nạt hay không? Ngươi……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.