Cũng đã gần đến sinh nhật của thiếu phu nhân nhà họ Cung. Tất cả thiệp mời đều đã được gửi đến các gia tộc, tất nhiên không thể thiếu nhà họ Hàn rồi. Nhưng lại có điều đặc biệt hơn hẳn là tấm thiệp này do chính tay cậu chủ nhỏ Cung Hoàng mang tới. Nghe tiếng gõ cửa Hàn Nhược gọi giúp việc ra mở, sau khi nhận ra người đến là ai không khỏi ngạc nhiên. Không ngờ chỉ vài năm không gặp trông lại tuấn tú thế này. Cậu không nhanh không chậm lễ phép nói:

" cháu chào Hàn tiểu thư ạ! Hôm nay cháu đại diện cho nhà họ Cung đến đưa người thiệp mời sinh nhật của mẹ con sắp tới, mong người dành chút thời gian quý báu đến ạ!". Nói rồi liền dùng hai tay đưa thiệp cho Hàn Nhược. Tuy lúc nhỏ đã thấy qua cậu bé nhỏ tuổi ăn nói lưu loát này nhưng sau khi gặp lại quả thật đã thấy một con người hoàn toàn khác. Không còn rụt rè mà lại tự tin hiếm thấy. Cô cũng có nghe cậu và con gái mình đã trở thanh bạn bè nên cô thấy rất vui:" Con đã phí công đến đây một chuyến rồi, hay lên lầu tìm Bích Diệp trò chuyện đi. Bây giờ con bé đang một mình, con lên gặp chắc con bé sẽ rất vui." Cậu nghe vậy hai mắt không khỏi bật sáng, liền nói vàu câu lễ phép với Hàn phu nhân rồi đi lên lầu theo chỉ dẫn của quản gia.

Khi đi đến cửa, cậu lễ phép cảm ơn quản gia rồi gõ nhẹ. Tiếng cửa vừa mở ra là hình dáng một cô bé đáng yêu đang mặc một chiếc váy tay bồng màu trắng tinh khiết. Tia sáng từ cửa sổ chiếu vào mái tóc dài xoăn tự nhiên của cô, khiến cô trông như một nàng công chúa mới tỉnh giấc. Sau một hồi định thần lại, cậu liền cười ấm áp nhìn cô:" anh làm phiền giấc ngủ của em sao?". Cô gái thấy người xuất hiện trước mặt hơi thoáng vẻ bất ngờ, sau đó cũng đáp lại:" không đâu, em mới tỉnh dậy thôi. Mà sao sáng sớm anh đã ở nhà em?". Anh nhẹ nhàng giải thích:" sinh nhật mẹ anh sắp tới rồi, anh thay gia đình đến đây mời nhà em đó. Không biết tiểu thư đây có nể mặt ta mà hạ giá một chuyến không?." cô nghe vậy không khỏi nhếch môi cười nhẹ. Từ ngày cô đồng ý làm bạn với anh, dường như anh càng thích chọc cô. Nhưng cô cảm thấy rất may mắn khi có người bạn thật tâm như anh. Cô đáp:" hảo, ta sẽ đến" với giọng điệu thanh cao khiến anh không khỏi bật cười. Cô thấy vậy bực tức hỏi:" cười gì? Không phải hùa theo anh thôi à?". Còn anh cứ đứng nhìn cô cười không ngớt, bất chợt cô cũng cười mỉm theo. Quả là một màn chào buổi sáng tràn đầy năng lượng đấy.

Sau khi trò chuyện đôi lát, Cung Hoàng cũng phải quay về, trước khi đi còn cằn nhằn nào là không nên ngủ nướng, nên ăn đúng giờ các kiểu, thật đúng là phiền phức, nhưng cô cũng biết là do anh ta quan tâm mình, cô cũng xem anh như anh trai thật sự mà đối đãi. Đã 2 năm trôi qua, làm bạn cùng anh, cô dần dần quý người anh trai" từ trên trời rơi xuống" này của mình. Khi không có một người anh quan tâm em gái như vậy, dại gì không tiếp nhận chứ. Nhưng cô gái nhỏ của chúng ta không biết, tự cô tìm về cho mình thêm một sự rắc rối về sau cho mình rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play