Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử

Tùng Mân thấy vẻ mặt Tiểu Trịnh không tin còn nóng lòng muốn thử, thì vô cùng rối rắm nhíu mày, cậu có nên chuẩn bị đầy đủ để đi ăn máng khác hay không?

Bỗng nhiên truyền đến tiếng hú hét chói tai, đem suy nghĩ phải chuẩn bị cái gì để ăn máng khác của Tùng Mân kéo lại.

Tiếng hú hét là từ bên tay trái truyền đến, Tùng Mân ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bên đó có rất nhiều người đang vây quanh, tiếng hét cũng từ trong đó mà vọng ra.

"Chỗ đó là nơi họp fan của Joker" Tiểu Trịnh theo tầm mắt của Tùng Mân mà nhanh chóng giải thích: “Joker lúc này hẳn là đang cùng fans so bài.” Tiếng thét chói tai chính là vì thao tác xào bài điêu luyện của Joker, không những thế hắn còn dùng chính ngoại hình của mình để làm điểm hấp dẫn fans.

Joker có tiếng là biết làm việc, thủ đoạn tinh thông nhưng không quá phô trương, Tiểu Trịnh nhìn theo mà hâm mộ không thôi, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn qua Tùng Mân. Nếu Tùng Mân cũng như vậy, thì ngày hôm qua đã cùng ba chủ bá kém tiếng kia nháo một trận, rồi sẵn lăng xê luôn bản thân rồi.

Vậy mà Tùng Mân lại chơi hệ Phật, không lỗ mãng, không tức giận quả thật phí cả của trời.

Tiểu Trịnh chửi thầm, nhưng khi nhìn lại thì đã thấy Tùng Mân bỗng nhiên hướng về phía Joker mà đi.

“Ai, Tùng lão sư!” Tiểu Trịnh chạy nhanh đem người gọi lại, “Fans đều đang chờ bên này? Cậu đi đâu vậy?”

“Tôi qua đó xem chút rồi trở lại.” Tùng Mân không dừng lại bước chân, tiếp tục hướng Joker mà đi, tay nhét trong túi quần, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve con rối thế thân bên trong.

Cậu cũng không chen vào nhóm fans, mà tìm một vị trí bên phía cánh gà tương đối gần với chỗ Joker mà đứng. Chỗ đứng hiện tại của cậu cách Joker vừa đúng 5 mét, tử cổ trong con rối có thể cảm nhận được mẫu cổ nếu ở gần.

Nhưng con rối trong túi quần cậu lại không có biến hoá gì, vẫn như vậy lạnh băng băng, căn bản không hề giống như lời Hạ Cô Hàn đã nói, sẽ nóng lên khi gặp mẫu cổ của nó.

Chẳng lẽ là Hạ Cô Hàn đã nhầm sao? Joker cũng không phải kẻ hiềm nghi?

Tùng Mân còn muốn đi đến gần để xem thế nào, nhưng Tiểu Trịnh đã nhanh chóng chạy đến, kéo cậu ra, “Tùng lão sư, cũng không thể để fans đợi lâu!”

Tùng Mân chỉ có thể tạm thời buông nghi hoặc trong lòng, sau đó nhanh chóng bước về chỗ họp fan của chính, vừa đi cậu vừa nhắn tin cho Hạ Cô Hàn.

【 Tùng Mân: Ông chủ Hạ, con rối thế thân tới gần Joker nhưng không có nóng lên. 】

Nhắn xong Tùng Mân nhanh chóng dẹp điện thoại vào túi, rồi bước nhanh về phía hội trường bên này.

Bên kia Hạ Cô Hàn nhận được ý tin nhắn, thì không khỏi kinh ngạc nhướng mày.

“Mẫu cổ không ở trên người Joker.” Cố Tấn Niên cũng thấy được, liền cho ra cái kết luận.

Cổ có khả năng là Joker hạ, nhưng mẫu cổ lại không ở trên người hắn, nên con rối thế thân ở gần Joker cũng không phản ứng. Joker có thể để kẻ khác hạ cổ, nên đương nhiên hắn sẽ biết tìm một “Con rối” khác để đặt mẫu cổ.

Cũng có một khả năng khác, chính là Joker không phải người hạ cổ, nên tử cổ trong con rối không có phản ứng với hắn. Còn chuyện Joker có thù với nữ nhân cũng chỉ là trùng hợp.

Nhưng thật sự chỉ là trùng hợp sao?

Hạ Cô Hàn đứng lên vỗ cát dính trên mông, sau đó lười biếng mà nói : “Lão quỷ đi gặp Joker thôi.”

Cố Tấn Niên đi bên cạnh Hạ Cô Hàn, mười ngón tay vẫn đan vào nhau, một người một quỷ chậm rì rì mà bước đến chỗ Joker đang họp fan.

Khi cả hai đến, Joker đang ngồi một bên sân khấu nói chuyện với fans, trên mặt chính là nụ cười hiền lành, lúc nói chuyện còn làm vài động tác dễ thương, khiến hắn thoạt nhìn càng con nít hơn nhiều. Hoàn toàn không giống nam nhân đã 30.

Khuôn mặt con nít càng khiến hắn vô hại, rất khó để người khác sinh ra tâm phòng bị.

Hạ Cô Hàn đứng ở trong đám người xa xa mà nhìn Joker, cuối cùng đến kết luận, “Trên người hắn xác thật không có mẫu cổ.”

Cũng chỉ là không có mẫu cổ mà thôi, nhưng thân thể lại cất giấu rất nhiều cổ trùng, quả thật là một vu cổ sư.

Quá nhiều thứ trùng hợp thì không thể gọi là trùng hợp được nữa, Hạ Cô Hàn vẫn chắc chắn Joker chính là kẻ hiềm nghi lớn nhất trong vụ án này, chỉ là hiện tại hắn đem mẫu cổ đặt trên người “Con rối” nào đó mà thôi.

***

Tinh Thần livestream hoạt động offline thẳng đến tận 10 giờ tối mới kết thúc, kết thúc hoạt động Tùng Mân nhanh chóng tìm Hạ Cô Hàn để ăn khuya.

Hai người một quỷ còn chưa đi ra khỏi khu offline, thì đã nghe có người gọi Tùng Mân.

“Đại Thông Minh!”

Tùng Mân dừng lại, xoay người về phía tiếng gọi, đã thấy có nhóm người hướng cậu bước đến.

Bước đến có cả nam lẫn nữ, đều là những chủ bá nổi tiếng của Tinh Thần livestream, Joker cũng có mặt, hiện tại đang nói chuyện với một chủ bá bên cạnh, bộ dạng thoạt nhìn hiền lành ngoan ngoãn.

Rất nhanh nhóm chủ bá đã bước đến gần, còn hướng Tùng Mân mời,  “Đại Thông Minh, thời gian còn sớm, cùng đi chơi không?”

Cái nhóm người này đúng là đảo điên ngày đêm mà, 10 giờ tối rồi còn nói sớm.

Tùng Mân định cự tuyệt, còn chưa kịp mở miệng, thì trong lòng lại dâng lên dự cảm bất thường, cậu sửng sốt một chút lập tức hiểu được, nếu cậu đi với nhóm chủ bá này sẽ có sự tình không tốt phát sinh.

Im lặng mà đảo mắt nhìn về phía Joker, trong nhóm này hiện tại cậu chỉ biết Joker chính là cái thành phần nguy hiểm, không lẽ dự cảm của cậu cũng là đến từ Joker sao?

Những người khác thấy Tùng Mân còn chưa trả lời, thì cho rằng cậu ta đang bận tâm người bạn đi cùng, nên liền nói: "Vậy nói bạn của cậu cùng đi luôn cho vui."

Tùng Mân quay đầu nhìn về phía Hạ Cô Hàn, dùng ánh mắt dò hỏi y.

Hạ Cô Hàn cũng nhìn ra sự do dự trong  mắt Tùng Mân, gật đầu nói: “Cùng đi đi.”

Tuy rằng thường ngày giờ này Hạ Cô Hàn đã ngủ được mấy giấc, nhưng ngủ trễ một đêm thì y cũng có thể làm được.

Có sự đồng ý của Hạ Cô Hàn, Tùng Mân mới nhận lời của nhóm chủ bá.

Mấy chiếc xe bên ban tổ chức nhanh chóng xuất phát, Tùng Mân cùng Hạ Cô Hàn ngồi một chiếc, thừa dịp xe còn chưa có người lên, Tùng Mân nhanh chóng đem suy đoán của mình nói với Hạ Cô Hàn,"Ông chủ Hạ, tôi cảm thấy có lẽ Joker sẽ ra tay, nên muốn đi theo xem thế nào."

Không có Hạ Cô Hàn, Tùng Mân cũng sẽ đi theo, vì nếu Joker thật muốn hại người, cậu còn có thể cứu một tay. Còn có Hạ Cô Hàn đi cùng, thì lòng cậu kiên định hơn nhiều. Có ông chủ Hạ và Cố tiên sinh trấn giữ, yêu ma quỷ quái nào dám hoành hành!

Nghe Tùng Mân nói xong, Hạ Cô Hàn cũng không quá bất ngờ, vì thật sự đây chính là tính cách của Linh vật. Nhưng Hạ Cô Hàn lại để ý một vấn đề khác, "Hình như dạo gần đây cậu khá nhạy bén về nguy hiểm?"

Lúc Joker đưa ly champagne qua, rồi cả lúc nhóm chủ bá rủ đi chơi khi nãy,  Tùng Mân đều nhanh chóng cảm nhận được nguy cơ, quả thật khác với trước kia rất nhiều.

Tùng Mân nghe Hạ Cô Hàn nói thì sửng sốt một chút, có chút hậu tri hậu giác gật đầu, “Hình như là vậy thật.”

Hạ Cô Hàn không nói, quả thật cậu cũng không nhận ra điểm này. Trước kia cũng vài lần dự cảm bất an nhưng chỉ là thoáng qua. Không có giống như bây giờ, khi có dự cảm liền cảm thấy nôn nao bồn chồn còn cảm nhận được cái điềm xấu đó sẽ thành sự thật.

Quả thật càng lúc càng nhạy bén và chuẩn xác.

Ánh mắt Tùng Mân không khỏi sáng lên, vui mừng khôn xiết mà nói: “Ông chủ Hạ, chẳng lẽ tôi thăng cấp thành công?”

Hạ Cô Hàn gật gật đầu, “Có thể nói như vậy.”

Tùng Mân lộ ra vẻ mặt hào hứng, ánh mắt cũng bùng lên ngọn lửa nhiệt huyết, cả đường đi đều cười hềnh hệch vô cùng ngớ ngẩn.

Cố Tấn Niên thấy, không khỏi cảm thán một câu: “Xem như người ngốc có phúc của người ngốc.”

Hạ Cô Hàn nhẹ ngả đầu lên vai Cố Tấn Niên, “Cũng không phải vậy?”

Năng lực của Tùng Mân thật sự thăng cấp sao? Có thể nó vậy, nhưng chính xác hơn chính là Tùng Mân đã thông qua khảo nghiệm.

Lúc trước Tùng Mân quả thật có thiên phú về dự cảm nguy hiểm, nhưng khi dự cảm được thì phản ứng đầu tiên của cậu ta không phải tìm cách trốn đi, mà có thể hay không giúp người  khác tránh luôn. Nên cái thiên phú này với Tùng Mân mà nói, chính là càng cứu người càng thăng cấp.

Gặp được nguy hiểm chọn cách trốn đi chính là bản năng con người, còn khi gặp nguy hiểm lại nguyện ý xông tới cứu giúp, chính là anh dũng.

Vụ đèn xanh đèn đỏ ở giao lộ lần trước chính là một khảo nghiệm với Tùng Mân, cậu ta đã vượt qua được đương  nhiên thiên phú cũng thăng cấp thành công.

Là "Con guộc" ông trời, thì cái năng lực dự cảm đó cũng giống như một loại trách nhiệm mà Tùng Mân phải gánh vác.

Mà những lời này đương nhiên Hạ Cô Hàn sẽ không nói cho Tùng Mân nghe, vì không phải sợ cậu ta cảm thấy bản thân phải gánh một trách nhiệm nặng nề mà sinh ra sợ hãi. Vì bọn họ tin tưởng, dù Tùng Mân có biết Ông trời cho cậu ta nhiều khí vận, thì cũng sẽ ngây ngô cười cho qua.

Trong mắt người khác đó chính là trách nhiệm, nhưng trong mắt Tùng Mân những cái đó chỉ là tâm chi sở hướng thôi.

***

Mấy chiếc xe cuối cùng ngừng ở trước cửa một hộp đêm.

Hàng người lũ lượt từ xe bước xuống rồi nối đuôi nhau đi vào bên trong.

Hạ Cô Hàn chậm rì rì mà đi ở cuối hàng, khi gần đến cửa liền ngẩng đầu nhìn thoáng qua bảng hiệu phía bên —— Tây Hải.

Trước nay y chưa đến chỗ ăn chơi sa đoạ ban đêm bao giờ, nên vừa bước vào cửa thì mãng nhĩ đã bị dập đến chấn động vì tiếng nhạc.

Hộp đêm tối tăm, sàn nhảy đông nghịt người, còn những người ngồi ở ghế thì vẫn rung đùi lắc lư theo nhạc, ánh đèn nhiều màu lập loè, chiếu ra biểu tình đầy si mê hưng phấn của những vị khách.

Khung cảnh ầm ĩ, nên khi nói chuyện đều phải kề sát tai nhau rồi hét lớn, nhưng Hạ Cô Hàn thính lực vô cùng tốt, chỉ cần y muốn thì dù có nhốn nháo, ầm ĩ cỡ nào cũng có thể nghe được.

Chủ bá mời Tùng Mân tên gọi là Dạ Dã, nghe Tùng Mân giới thiệu, là một phú nhị đại, đến với livestream chỉ là vì vui chứ tiền bạc là cái gì, nhưng bề ngoài đẹp trai lại đi theo content sinh hoạt của giới nhà giàu, nên nhanh chóng thu hút một đống fans. Trong nhóm chủ bá ở đây, gã là người có lượng fans ít nhất, nhưng lại là người được chào đón nhiều nhất.

Đến hộp đêm chơi cũng chính là đề nghị của gã.

Sau khi đi vào bên trong, Dạ Dã trực tiếp đi đến quầy bar, tìm được bartender, lại nhích lại gần thì thầm câu gì đó với bartender.

Hạ Cô Hàn cùng Cố Tấn Niên đem những lời này nghe đến rành mạch ——

“Kỷ thiếu gia tới chưa?” Dạ Dã dùng ngón tay chỉ những người phía sau lưng, lại nói: “Tôi hôm nay mang theo mấy người bạn, đến thử đồ.”

Bartender hướng phía sau Dạ Dã nhìn thoáng qua, chính là đếm sơ số lượng, nhưng bề ngoài lại làm như không có việc gì, vừa lau ly vừa hỏi: “Đều an toàn sao?”

Dạ Dã cười nhạo, “Tôi mang người có khi nào xảy ra vấn đề?”

Bartender: “Vậy mời ngài lên phòng thứ 2 lầu 1, Kỷ thiếu gia trễ chút liền tới.”

Hai người nói chuyện rất nhanh, Dạ Dã sau đó liền xoay lưng nói những chủ bá đi theo gã lên lầu.

Hạ Cô Hàn cũng tò tò đi theo, còn cùng Cố Tấn Niên trao đổi ánh mắt. Trong mắt cả hai đều là cùng một nội dung  ——

Hộp đêm này có vấn đề.

* Tâm chi sở hướng: hướng về trái tim.

-----Còn tiếp-----

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play