- Ngươi làm trò gì vậy hả ? Cút ra cho ta !Con hồ ly cũng khá hoảng giật mình mà rời đi không nói một lời, để lại hắn với khuôn mặt đỏ hồng với mép miệng đang chảy nước miếng.
Hắn đưa tay lau đi phần nước miếng đang vương vãi trên miệng và rời khỏi bồn tắm, đôi chân thướt tha nhìn xuyên qua lớp vải trắng khiến con người ta càng nhìn càng thèm thuồng.
Hắn thay xong bộ y phục thì người phụ nữ ấy đến tìm hắn, bà ta cất giọng :- Du Thiên ta biết trước giờ con luôn ham chơi nhưng chưa bao giờ cố ý đụng tay đụng chân với người thân , ta tin con là một đứa trẻ ngoan ta cần một lời giải thích từ con.
Hóa ra tên Du Thiên lại được cha mẹ cưng chiều hết mực như thế này thật quá mức rồi, hắn lại bắt đầu màn show trình làm diễn viên của bản thân.
- Ma ma à, thật sự con không hề cố ý ai bảo chính tên đó chọc con trước chứ !Vẻ mặt làm nũng của hắn thật phi diệu, hắn cũng lật mặt nhanh quá rồi lúc nãy còn đánh người không khiếp máu bây giờ lại…thật khiến con người ta khó hiểu thật.
Nhưng cũng thắc mắc tại sao cứ mỗi lần cần thì tên hồ ly kia lại biến mất bảo dễ dàng trợ giúp nhưng cứ cần lại đâu mất chỉ dễ dàng làm chuyện sằng bậy nhiều chứ chả được tích sự gì.
- Biến thái…Trong đầu hắn suy nghĩ điều gì bay bổng mà vừa thốt ra mặt lại ửng hồng thế kia.
Thật là khiến người ta hiểu lầm.
- Hả…?Lời hắn thốt ra tuy nhỏ nhưng khiến người mẹ cũng có chút gì đó thắc mắc.
Nhận ra vấn đề có gì đó sai sai hắn liền xua tay phủ nhận.
- Không….
Không có gì ạ !- Ừm…con ổn rồi thì ta cũng phải rời đi.
Người mẹ này nhẹ nhàng rời đi , tên cáo ngốc ấy từ lúc nào đã đứng ở cửa bà ta thấy thế liền dặn dò vài điều rồi rời đi.
Lưu Hoàn lại gần hắn rồi khẩy tay cho lũ nô tì rời đi xong nói :- Kí chủ, Nhiệm vụ chọc tức nam phản diện “ Nam Hắc Ninh “ ở Lan chi viện nơi cấm thư đã được khởi động.
- Nhanh vậy.