Trả lại Lão Công Ôn Nhu trước đây cho Tôi

Chương 11: Lời cảnh cáo cuối cùng


1 năm

trướctiếp

Vào khoảng thời gian năm Vu Tử Ân tròn 15 tuổi còn Vu Tử An lên 12. Hai anh em cậu đã bỏ nhà ra đi được nữa năm, mọi chi phí ăn uống, đi học của Vu Tử An điều do một mình Vu Tử Ân lo. Cậu biết em trai mình học rất giỏi, lại rất ham học thế nên dù bất cứ giá nào cậu cũng phải để em trai mình được đến trường. Một đứa nhóc mới 15 tuổi như cậu lo được tiền cho em trai mình học là quá sức rồi, vì vậy hai anh em không có đủ tiền để thuê nhà.



Thế là sáng Vu Tử Ân đi làm kiếm tiền, Vu Tử An thì đi đến trường, tối về hai anh em sẽ đến nhà hoang hay một khu chợ để ngủ, chỉ cần tránh gió tránh bão là được. Em trai cậu rất hiểu chuyện nó luôn yêu thương Vu Tử Ân như cách cậu yêu thương nó. Hôm đấy nó được tiền học bỗng, khi ra về vội chạy đi mua một tô mỳ hải sản, món mà anh trai nó nói vu vơ là thèm ăn. 



 Vu Tử Ân làm rất nhiều công việc, chỉ cần có tiền. Dù cậu chỉ mới 15 tuổi, vì để em trai mình được học cậu có thể làm tất cả mọi việc , chi phí học không rẻ vì thế hai anh em lúc nào cũng tiết kiệm, một gói mì chỉ có vài đồng nhưng hai đứa chỉ dám mua một gói. Hôm nay Vu Tử An  vui sướng khi mình có thể mua mì cho anh  bằng tiền của mình . Vu Tử Ân vừa vào căn nhà hoang đã thấy em trai mình ngồi một góc, mặt cười tươi như muốn nỡ hoa. Em trai cậu năm nay chỉ mới 12 tuổi, mặt mài trắng trẻo, đôi mắt lại long lanh. Dù có vất vả như thế nào đứa nhỏ ấy vẫn mỉm cười như một mặt trời nhỏ. Vu Tử Ân nhìn thấy vẻ mặt tươi như hoa của em trai mình thì bao mệt mỏi cũng tan mất. Vu Tử Ân đi đến bên cạnh Vu Tử An cả hai nhìn nhau một lúc rồi đưa món đồ mình cất sau lưng ra, đồng loạt cất tiếng nói:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp