“Tôi quấy rầy cậu rồi sao?” Bạch Vấn Hạ nhìn cảnh tượng trước mắt mình cùng bóng ma đứng đó hòa hợp như vậy, do dự nói, còn định chuẩn bị lập tức rời đi.

“Không hề, không hề!” Sài Minh tỉnh táo lại, chỉ hận không thể trực tiếp quỳ xuống ôm đùi Bạch Vấn Hạ, vội vàng lên tiếng cầu khẩn: “Trử Hữu, không đúng, đại ca Trử Hữu! Cứu tôi với, chuyện trước kia tôi biết tôi sai rồi. Bây giờ tôi cầu xin cậu cho tôi một cơ hội để bù đắp.”

Cậu cũng biết mình không có tư cách để nói ra câu này, nói cho cùng trước kia, cậu đã trơ mắt nhìn Vương Hạo Miểu sỉ nhục và hãm hại Trử Hữu, nhưng cậu trước giờ một câu cũng không nói, thậm chí cậu còn cho rằng Vương Hạo Miểu nói rất đúng ... Bây giờ cho dù Trử Hữu đã trực tiếp bỏ đi, cậu ta cũng sẽ không oán hận gì.

Bạch Vấn Hạ ngơ ngác nhìn Sài Minh, vốn dĩ cậu muốn từ chối, nhưng nghĩ lại, Sài Minh này không phải là người bạn kém cỏi nhất của Vương Hạo Miểu sao, đoán chừng nhân phẩm người này cũng không tốt, sau này nói không chừng sẽ đào hố mình, vô cùng vui vẻ nhận lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play