Khung cảnh bên trong hội trường không hỗn loạn như Bạch Vấn Hạ nghĩ.
Thậm chí bên trong trông thật bình thường. Dưới ánh đèn chùm mờ ảo và hỏng hóc, khách nhảy theo điệu nhạc trông vô cùng kỳ quái. Còn bé gái kêu cứu thì bị kẹt trên sảnh hành lang tầng hai, đang run lẩy bẩy.
Mà trước cây đàn piano ở giữa đại sảnh, một người đàn ông đang quay lưng về phía cửa, chơi đàn, động tác rất tao nhã, một chuỗi nốt nhạc đẹp đẽ từ đầu ngón tay tuôn ra, dường như khiến bầu không khí nơi đây trở nên yên bình.
Duy Tư Đặc vẫn chưa nhận ra sự khác biệt, có chút ngạc nhiên hỏi: “Mọi người không chạy sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT