Trong không gian tối tăm nhỏ hẹp, Tiểu Trần nhìn cây lau sàn đập vào cửa phát ra tiếng động, sắc mặt cậu ta lập tức trắng bệch, mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra, cậu ta cố gắng che miệng để không phát ra tiếng động, để người bên ngoài không biết bản thân đang ở trong này.
Nhưng nó không hề có tác dụng, tiếng bước chân ngoài kia bởi vì tiếng động trong nhà vệ sinh mà dừng lại một chút, nhưng sau đó lập tức dồn dập hướng tới nhà vệ sinh.
Cậu ta không trông cậy có ai đến cứu mình, người đáng tin chỉ có Trịnh Hoàn, nhưng anh ta cùng những người khác còn đang ở trong phòng học! Bên cạnh cậu ta chỉ có tên đồng đội heo Bạch Vấn Hạ, tên đó có thể không bị dọa tè ra quần là tốt lắm rồi, nói gì đến cứu người.
Tiếng bước chân dồn dập ngày càng gần.
Tay chân Tiểu Trần bắt đầu tê dại, dường như không thể đứng vững được, ngay khi cậu ta bị dọa sắp ngất thì đột nhiên phòng vệ sinh bên cạnh lại phát ra tiếng động.
—Tiếng cửa mở ra, cùng lúc đó là tiếng Bạch Vấn Hạ gấp gáp nói: "Chỗ mày muốn đến là đây!"
Vào lúc này Tiểu Trần rất chấn động, trong lòng xuất hiện cảm giác xúc động khó tả. Cậu ta quay đầu nhìn về phía phòng bên cạnh, tựa như thấy được hình ảnh Bạch Vấn Hạ xả thân cứu mình, hai mắt lập tức ươn ướt!
Nhớ đến trước đây mình đã khinh bỉ cậu nhưng cậu hoàn toàn không để bụng, Tiểu Trần chợt cảm thấy bản thân quá hẹp hòi, làm sao có thể để người nghĩa khí như Bạch Vấn Hạ chết một mình được! Tiểu Trần cắn chặt răng, dùng hết sức bình sinh đẩy cửa ra.
Mặc dù ở đây bị cúp điện, nhưng nhờ ánh sáng nhàn nhạt từ bên ngoài chiếu vào có thể thấy đó là một thiếu niên bất lương, cậu ta đang dằn co với Bạch Vấn Hạ.
Tiểu Trần: "?"
Bạch Vấn Hạ cảm thấy hụt hẫng, vừa rồi cậu đột ngột đẩy cửa ra vì sợ lệ quỷ chạy, kết quả lại là bạn học trong phòng học trước đó, thật lãng phí tình cảm, tâm trạng cậu có chút không vui.
"Tụi mày làm gì vậy?" Thiếu niên bất lương với vẻ mặt thiếu kiên nhẫn nói: "Tự nhiên nhảy ra từ nhà vệ sinh, rồi còn tắt đèn, lỡ dọa tao sợ thì sao?" Nói đến đây, cậu ta nắm cổ áo Tiểu Trần, cười hung tợn: "Không phải hai đứa mày nên đưa tao phí bồi thường tổn thất tinh thần hay sao?"
Hai người họ rốt cuộc cũng hiểu, có vẻ thiếu niên bất lương này cố tình đến đây để tống tiền bọn họ. Tiểu Trần bị dọa chết khiếp, nhưng biết cậu ta chỉ cần tiền thì thở phào nhẹ nhõm, tiền thì dễ giải quyết, miễn còn sống là được.
May mắn thay, khi bước vào phó bản bên người còn chút tiền mặt. Tiểu Trần đưa tiền, thiếu niên bất lương nhanh chóng cầm lấy, đắc ý nói: "Mấy nay đang sầu tại thiếu tiền, không ngờ bọn chuyển trường tụi mày lại cống nạp cho tao, nếu tên kia cũng như tụi mày thì tốt rồi, chẳng có chuyện gì xảy ra."
"Gì chứ?" Bạch Vấn Hạ nhạy bén nhận ra lời nói của cậu ta có liên quan đến phó bản, hơn nữa rất có thể còn liên quan đến lệ quỷ trước đó. Việc này nhất định có ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp làm đồng đội heo của cậu. Bạch Vấn Hạ lập tức hỏi lại: "Cậu nói tên nào cơ?"
Thiếu niên bất lương nhận ra mình lỡ lời, lập tức giận tím mặt, vung nắm đấm về phía Bạch Vấn Hạ: "Liên quan quái gì đến mày? Nhắc mới nhớ mày vẫn chưa đưa tiền cho tao, mày muốn chết rồi hả?"
Bạch Vấn Hạ do dự, trông cậu gầy gầy thư sinh thế thôi, trước kia đã vào tù đương nhiên dính phải không ít rắc rối ... Tóm lại cậu cũng có rèn luyện qua, không nói là mạnh, nhưng thì dư sức đối phó thằng nhóc con này.
Nhưng cậu đang sợ, sợ rằng nếu như đánh tên này thì lệ quỷ sẽ không ra đây nữa.
Tiểu Trần nhỏ giọng khuyên: "Không nên so đo với NPC, cậu quên lời anh Trịnh rồi sao? Độ hảo cảm với NPC mới là chính, nếu NPC không có thiện cảm với cậu thì có thể sẽ xảy ra việc xấu, thậm chí là nguy hiểm đến tính mạng!"
Nghe cậu ta nói vậy, Bạch Vấn Hạ gật gật đầu, vẻ mặt hiểu rõ đồng thời cảm kích nói: "Cảm ơn cậu đã nhắc nhở." Quả thật không sai, độ hảo cảm của NPC mà thấp là hỏng chuyện! Vậy là cậu động thủ cũng chả sao. - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app T.Y.T -
Tiểu Trần thở phào nhẹ nhõm, giờ cậu ta đã có thiện cảm với Bạch Vấn Hạ nên cũng rất lo lắng cho sự an nguy của cậu ấy.
Sau đó, cậu ta thấy Bạch Vấn Hạ vén tay áo, siết tay thành nắm đấm, đi đến chỗ thiếu niên bất lương, miệng còn lẩm bẩm: "Vậy là yên tâm rồi."
Tiểu Trần: "?" Rốt cuộc là cậu yên tâm chỗ nào vậy!
Tiểu Trần tính mở miệng ngăn cản, nhưng nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của thiếu niên bất lương trong tấm gương phía sau, hai mắt lập tức trợn trừng.
Mười phút trước đây chỉ là chiếc gương bình thường, nhưng giờ lại phản chiếu hình ảnh thiếu niên bất lương, còn là cái chết cực kỳ thê thảm của cậu ta! Không những thế còn có một bóng đen cực kì quỷ dị, không biết xuất hiện khi nào và nó đang đứng cạnh Bạch Vấn Hạ và thiếu niên bất lương trong gương.
Tiểu Trần đổ mồ hôi lạnh, cậu ta đột nhiên hiểu ra: "Tiếng bước chân thực sự là của lệ quỷ từ trong gương, nó muốn đi ra giết thiếu niên bất lương này."
Cậu ta muốn nhắc nhở Bạch Vấn Hạ, nhưng phát hiện bản thân chẳng thể động đậy hay phát ra âm thanh. Nhìn vào gương thì thấy có một bàn tay tái nhợt đang bịt miệng Tiểu Trần!
Các khán giả theo dõi đều chú ý cảnh này, trong lòng trở nên căng thẳng.
[Tôi vừa thấy Bạch Vấn Hạ nghĩa hiệp cứu đồng đội nên rất có thiện cảm! Nhất định không được chết!]
[Rất ít người có thể hy sinh vì người khác, hy vọng cậu ta đừng chết. Nếu cậu ta có thể sống sót, tôi nhất định sẽ xem cậu ta]
[Đã trực tiếp gặp quỷ, tỷ lệ sống sót rất thấp.]
-------
Trong phòng học yên tĩnh.
Trừ thiếu niên bất lương ra khỏi lớp ban nãy, nơi này chẳng có chuyện gì xảy ra, các NPC vẫn đang học bài.
Nhưng Bạch Vấn Hạ và Tiểu Trần đi vệ sinh lâu như vậy rồi còn chưa về, mọi người không khỏi cảm thấy ớn lạnh trong lòng, xem chừng là không về được rồi.
"Quả nhiên là có quỷ." Trịnh Hoàn ung dung đọc sách, giống như không biết chuyện gì xảy ra bên ngoài, nhưng trong lòng anh ta biết rất rõ.
Chỗ ngồi của anh ta tìm thấy một quyển sổ ghi chú, trong này ghi lại cách triệu hồi quỷ, tiếc là chưa ghi xong hết, bằng không anh ta sẽ nộp quyển sổ này cho hệ thống, thứ này có thể đổi được lượng lớn tích phân.
… Người làm phép phải chết với oán niệm cực lớn, hơn nữa xung quanh còn phải có lệ quỷ cấp cao đang bị phong ấn, ít nhất phải là phó bản cao cấp mới xuất hiện sự tồn tại mạnh mẽ này.
Chỉ cần thỏa mãn các điều kiện đó, oán khí sẽ tạo thành một thế giới khác. Những kẻ mà người làm phép oán hận sẽ bị kéo vào trong thế giới đó, mà những người sống bị kéo vào đó hoàn toàn không ý thức được sự khác thường xung quanh mình.
Người làm phép mượn năng lực của quỷ, sau đó sử dụng các thủ đoạn để báo thù, cần hiến tế bảy người trong bảy ngày để hoàn thành nghi thức, cuối cùng thế giới đó sẽ biến mất, sau đó lệ quỷ cấp cao mới thật sự xuất hiện, nó là mối nguy hại rất lớn, thậm chí các streamer ở đây … Không nghi ngờ gì nữa, tất cả mọi người sẽ chết hết.
Phó bản này của bọn họ chính là tình huống như vậy!
"Tuy nhiên, phó bản này cho chúng ta bảy ngày trước khi lệ quỷ cấp cao xuất hiện. Chỉ cần tùy ý bảo vệ tính mạng một NPC là nghi thức không thể hoàn thành, chúng ta có thể sống sót ra khỏi phó bản này. Về phần vật phẩm đặc biệt của phó bản này tùy tiện tìm là được." Trình Hoàn tự hỏi trong lòng: "Quả nhiên là phó bản tân binh, nếu không tự tìm đường chết thì tỷ lệ sống sót rất cao."
Nếu đây là tình huống bình thường, Trịnh Hoàn nhất định sẽ giúp mọi người toàn mạng mà vượt qua phó bản. Tuy nhiên, trước khi vào phó bản anh ta đã nghe lén đàn anh không ít thông tin, trong đó có không ít thông tin liên quan đến boss cuối của phó bản này, cũng như các biện pháp để sống sót.
Nếu có gặp boss cuối, anh ta cũng có cách để giữ cho mình sống sót và đạt được nhiều lợi ích, còn những người khác, nếu có mất mạng cũng chỉ có thể bảo là do họ xui xẻo. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
Điển hình là tên Bạch Vấn Hạ và Tiểu Trần, cùng với thiếu niên bất lương kia, Trịnh Hoàn không tin họ có thể sống sót quay lại, người làm phép ở phó bản này có oán niệm rất lớn.
------
Tiểu Trần đổ mồ hôi lạnh ướt sũng lưng.
Mọi chuyện ngày càng đáng sợ!
Nếu cậu ta làm sai chuyện gì, lệ quỷ có thể giết cậu ta, chứ không phải để cậu ta nhìn hai người kia đánh nhau trước mặt lệ quỷ!
Không, thay vì nói đánh nhau, thì đúng hơn là chỉ có mình Bạch Vấn Hạ đánh thiếu niên bất lương kia. Không nghĩ tới thân thể cường tráng của thiếu niên bất lương thế mà cũng không chịu nổi, chỉ sau vài đòn đã bị Bạch Vấn Hạ đánh gục xuống đất.
Bạch Vấn Hạ cúi xuống nhìn vẻ mặt không phục của thiếu niên bất lương, kiểm tra độ hảo cảm của cậu ta: "Sao chỉ rớt có 5 điểm!" Cậu rất thống hận, thằng nhóc này thế mà dũng khí để tức giận cũng không có, chẳng lẽ cậu muốn làm đồng đội heo thôi cũng khó đến vậy sao.
Thiếu niên bất lương thấy Bạch Vấn Hạ mất tập trung thì toan đánh trả. Bạch Vấn Hạ đã sớm đoán ra, nghiêng đầu né đi, sau đó tóm cổ thiếu niên bắt đầu tẩm quất hiệp hai!
"Mày, mày rốt cuộc là ai!" Trong lòng thiếu niên bất lương đầy lửa giận, cậu ta chỉ muốn tìm cơ hội đánh trả.
Bạch Vấn Hạ chỉ chú ý độ hảo cảm của cậu ta, thấy nó ngày càng giảm, miệng còn lộ ra nụ cười ôn hòa như để cổ vũ cơn giận của thiếu niên.
Nhưng trong mắt thiếu niên bất lương thì nụ cười trên gương mặt xinh đẹp của cậu không khỏi làm người ta hoảng loạn, đột nhiên quên đi đau đớn.
"Sao độ thiện cảm lại tăng lên vậy? Có lỗi à?" Bạch Vấn Hạ thấy chuyện không thành liền tức giận, hung hăng đánh cho thiếu niên bất lương một đấm.
Số lượng người xem lại bất ngờ tăng lên.
[Tôi vừa vào xem, streamer cùng lệ quỷ đang đánh người ư? Hơn nữa, lệ quỷ còn đứng một bên xem, có phải phó bản này quá hài hòa không?]
[Lệ quỷ với NPC là kẻ thù, nhìn kẻ thù bị đánh còn không vui sao, sao lại còn nhúng tay vào.]
[Đừng nói nữa, dáng người streamer thật không tồi! Đôi chân dài này, chậc chậc, thật sự có thể ngắm miễn phí sao?]
…
Thiếu niên bất lương đã hôn mê, mặt mũi bị đánh bầm dập, nhưng trông nét mặt rất thoải mái, có vẻ hôn mê làm cậu ta an tâm hơn là tỉnh táo.
Bạch Vấn Hạ thấy mình đánh hơi quá tay, cậu tìm dây thừng trong phòng chứa đồ trói thiếu niên bất lương lại, phòng khi có chuyện bất trắc xảy ra.
Làm xong chuyện, Bạch Vấn Hạ lau mồ hôi trên trán, nhìn thấy Tiểu Trần đứng ngây người trước mặt, thuận miệng hỏi: "Cậu nói khi nào lệ quỷ sẽ xuất hiện? Chúng ta đã đợi rất lâu nhưng không thấy có chuyện gì kì quái."
Tiểu Trần nhìn lệ quỷ trong gương đang đứng sau Bạch Vấn Hạ: "…"