Người xem trong phòng trực tiếp lúc này chỉ nhìn thấy xung quanh, có hơn mười con quái vật không biết từ đâu xuất hiện, chậm rãi bò đến chỗ những người chơi, trong màn sương mù chỉ thấy mờ mờ hình dáng, không rõ có bao nhiêu con, khiến người ta cảm thấy đè nén khó chịu.

Người xem trong phòng phát sóng của Nhan Giang Lâm và Tiêu Thịnh đều lo lắng, đa số đều chưa từng tìm hiểu về Bạch Vấn Hạ, đều cho rằng đối phương chỉ là một bình hoa di động, ưu điểm duy nhất là vì tình yêu mà phấn đấu quên mình, nhưng cùi bắp chính là cùi bắp, đây là loại người không có tương lai.

"Tại sao lại xuất hiện nhiều thứ bỏ đi như vậy, đội ngũ này thật là nhiều con ghẻ, trông đáng tin cậy chỉ có 2 người Nhan Giang Lâm và Tiêu Thịnh! Đây không phải là tiết tấu của sự hủy diệt sao? "

"Hi vọng Nhan Giang Lâm không bị những người này kéo chân, những người này có chết cùng là do kỹ năng quá kém cỏi!"

"Từ từ, sao Bạch Vấn Hạ lại đi lên trước, còn lấy cung ra, tên đó muốn làm cái gì? Chẳng lẽ người này còn mạnh hơn Nhan Giang Lâm? Nếu là bởi vì tình yêu cũng không cần ganh đua như vậy, cứ thành thành thật thật trốn ở phía sau còn có thể giữ được mạng sống."

"Đm ... "

Người xem chưa kịp chuẩn bị tâm lý đã chứng kiến cảnh tượng kinh người.

Lúc này, Bạch Vấn Hạ trong màn hình hoàn toàn khác so với bình thường, vẻ mặt lạnh như băng, chỉ thấy cậu giương cung tên lên, nhắm ngay về phía con quái vật đang tăng tốc chạy về phía bên này, bắn ra một mũi tên, mà mũi tên này chuẩn xác đâm vào mắt con quái vật, là vị trí yếu ớt nhất của nó, con vật kia kêu lên thảm thiết rồi ngã xuống.

Phải biết rằng hai mắt chính là nhược điểm chí mạng của quái vật, nhưng ai có thể trong tình huống cấp bách thế này mà tập trung bắn tên, hơn nữa hướng đi của mũi tên lại hoàn mỹ đến vậy.

Trong lúc người xem nghi ngờ suy đoán có phải điều vừa xảy ra là tình cờ, thì bên này vô số con quái vật nhào tới, chúng không quan tâm những người khác, chỉ tấn công mỗi Bạch Vấn Hạ. Nhan Giang Lâm đứng bên cạnh đã chuẩn bị vũ khí sẵn sàng, nhưng hình như không có cơ hội để anh ấy thể hiện ...

Bạch Vấn Hạ tránh một con quái vật công kích, lại nhanh chóng giải quyết một con quái vật khác! Khi dùng mũi tên, cậu nhanh chóng đoạt lấy tên của NPC bên cạnh đang cõng trên lưng.

Đám quái vật này trông vô cùng uy mãnh, đạp một cái đã đem người đánh ngã, thế nhưng đứng trước Bạch Vấn Hạ lại không cách nào chống trả, chỉ mặc cho đối phương đánh ngã. Nếu không phải do hơi thở trên người Bạch Vấn Hạ quá mức hấp dẫn với chúng, đám quái vật này đã sớm chạy từ lâu rồi.

Lúc này Bạch Vấn Hạ không còn là con mồi mà giống như một thợ săn, hay nói đúng hơn gọi là thợ săn quái vật!

Động tác của cậu khá thong thả, căn bản không giống đang tham gia trò chơi chết chóc, thậm chí không giống những trò chơi đánh nhau kịch liệt bình thường! Chỉ có thể dùng trò chơi xắt rau để hình dung.

Mà người làm ra những động tác này, chính là người thoạt nhìn chỉ biết làm hoa si trừ dáng vẻ lớn lên xinh đẹp thì không có ưu điểm gì đáng nhắc tới. Giờ phút này, các khán giả trong phòng trực tiếp bị dọa sợ rồi, nếu người xem của phòng Nhan Giang Lâm còn đau khổ chống đỡ, thì người xem của phòng Tiêu Thịnh đã lập tức thành fan! Không ít người tìm tới phòng trực tiếp của Bạch Vấn Hạ xem tận mắt.

"Tôi chợt nhớ ra, không phải Bạch Vấn Hạ đã chơi thành công đoạn kết thực sự của phó bản trước đó sao! Là một đồng đội heo chân chính, sao hiện tại lại lợi hại như vậy, tôi bị u mê rồi."

"Đm, soái quá! Sao lại soái như vậy, không lẽ trước đây cậu ấy che dấu thực lực bản thân, giả vờ chính mình rất cùi bắp, nhưng việc này có gì tốt, không lẽ để hấp dẫn Nhan Giang Lâm?"

Người xem trong phòng trực tiếp của Bạch Vấn Hạ cũng vô cùng ngơ ngác. Bọn họ đã xem trong phó bản trước biết được thân thủ của Bạch Vấn Hạ khá tốt, không có khả năng lại trở nên cùi bắp trong phó bản này!

Nhưng đến hiện tại trong lòng họ mới thực sự thoải mái, đây mới là Hạ Hạ quen thuộc của họ. Nhưng nghi ngờ lúc này trong lòng càng lớn hơn.

Tất cả những vấn đề này chỉ có một đáp án đó là Bạch Vấn Hạ từ trước đến nay là giả heo ăn hổ, nhưng tại sao phải làm vậy, những chuyện vô nghĩa thế này, chỗ tốt duy nhất là được hỗ trợ Nhan Giang Lâm, vì cái gì phải làm tới mức này?

Chỉ có thể nói, đây là sức mạnh của tình yêu.

...

Tiêu Thịnh chứng kiến nãy giờ đã bị dọa đến mức tay chân mềm nhũn. Mà vấn đề là anh ta không phải bị quái vật dọa sợ, mà bị Bạch Vấn Hạ dọa.

Hình ảnh Bạch Vấn Hạ thong dong ngắm nhìn những con quái vật kia, nhất định sẽ thành ác mộng đêm nay của anh ta.

“Bạch Vấn Hạ sao lại thế này? Chuyện này hợp lý sao? Bạch Vấn Hạ vốn dĩ mạnh như vậy không nên bị mình nguyền rủa mà bộc phát tài năng. Chẳng lẽ là anh ta nguyền rủa không đúng lúc, có phải anh ta tự mình thả ra một con ác ma không?” Tiêu Thịnh run sợ, tìm cách đem lời nguyền này chuyển qua Địch Gian đứng xem cạnh đó.

Tiếp đó chỉ thấy người tuy không coi là anh dũng nhưng cũng không kéo chân đồng đội, còn biết cầm vũ khí phòng ngự quái vật, Địch Gian, sắc mặt đột nhiên thay đổi, cả người cậu ta co rúm nấp sau phiến đá. Người ta nhìn thấy hình ảnh một người đàn ông to lớn ngay trước đám đông lại sợ hãi tới mức nói năng không rõ.

Đây là hình ảnh Bạch Vấn Hạ trong dự định của Tiêu Thịnh, hiện tại thực sự xuất hiện nhưng là trên người kẻ khác.

“...” Tiêu Thịnh càng cảm thấy sởn tóc gáy.

Nếu nguyền rủa này không có vấn đề, vậy thứ có vấn đề chắc chắn là Bạch Vấn Hạ! Bạch Vấn Hạ này rốt cuộc là loại người gì?

Tiêu Thịnh không dám hỏi thẳng, anh ta sợ mình phát hiện ra bí mật động trời nào đó, bị giết người diệt khẩu.

...

Vào lúc con quái vật cuối cùng được giải quyết, Bạch Vấn Hạ đã hồi phục bình thường.

Cậu hiện tại chỉ còn biết hoài nghi nhân sinh!

“Rõ ràng lúc nãy còn rất tốt, cái gì khi quái vật tới gần, ta lại xuất hiện trạng thái nguyền rủa?” Bạch Vấn Hạ cảm thấy không thích hợp, “Chẳng lẽ boss của phó bản trước âm hồn không tan, bản đồ đã thay đổi mà vẫn muốn hại ta, nhọc lòng hấp dẫn nhiều quái vật đến như vậy, chính là muốn mọi người chết cùng ta ... ”

Chắc chắn người khác không thể nghĩ tới khả năng boss nguyền rủa của phó bản trước bị đưa đến phó bản tiếp theo. Nhưng Bạch Vấn Hạ rốt cuộc ... nợ tình người ta, trên người còn có buff thiên sứ chúc phúc, cậu đều có cảm giác loại chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Cả người Bạch Vấn Hạ toàn là máu, mặt nạ và đạo cụ đã được thu hồi. Trận chiến này toàn thắng, nhưng mặt cậu lại u buồn, ánh mắt khiến người khác run sợ, không dám đối diện.

Chỉ có Nhan Giang Lâm biểu tình phức tạp, trong đầu vô số câu hỏi, ban đầu anh ấy chỉ nghĩ Bạch Vấn Hạ là một fan hoa si, nhưng hiện tại thực lực của cậu so với anh ấy còn cao hơn vài phần. Bàn tay đặt lên ngực tự hỏi bản thân, nếu mình đi lên vận dụng cả công dụng của hình xăm bộ xương khô, mới đạt được hai phần ba trình độ Bạch Vấn Hạ, cũng không thể bảo vệ tất cả đồng đội.

Một người mạnh mẽ như vậy lại ngụy trang thành một tên hề, ý chí chắc chắn sắt đá hơn người, trong lòng không khỏi chấn động. Nhưng ... anh ấy không có cách nào đền đáp đoạn tình cảm này ... Tất nhiên vẫn phải tìm cơ hội trả lại đối phương ân tình này, cho đến khi rời khỏi phó bản này liền nói lời tạm biệt.

“Nhan ca ca, thật đáng sợ, anh nhất định phải bảo vệ tôi nhé.” Ngay sau đó Nhan Giang Lâm đã nhìn thấy Bạch Vấn Hạ chạy đến đứng cạnh mình, dáng vẻ rất sợ hãi, nỗ lực thể hiện khả năng biểu diễn xuất sắc của mình, trên khuôn mặt xinh đẹp đầy sự đáng thương nhu nhược, khiến người ta hết lòng che chở.

Mọi người: “...” Nếu bọn họ không gặp tình huống quá mức khủng bố ban nãy, hiện tại thực sự tin tưởng những lời này.

Rất mau Định Gian cũng trở lại bình thường, cậu ta cảm thấy hành vi ban nãy của mình không giải thích được, bỗng nhiên rơi vào trạng thái xấu, chẳng lẽ bị phó bản này ảnh hưởng? May mắn mọi người đều đang chú ý Bạch Vấn Hạ, nói cách khác người khác đều coi cậu ta đã chết ... Mặc dù tất cả những điều này đã được khán giả nhìn thấy trong phòng phát sóng trực tiếp ...

Fans của cậu ta cũng không hiểu được, còn tưởng cậu ta cố tình làm những hành động nghệ thuật, còn cảm thấy rất khôi hài.

Quá trình thăm dò tiếp theo đều diễn ra thuận lợi.

Chủ yếu là vì quái vật đã bị giết hết rồi, rừng rậm này đã trở nên an toàn hơn bao giờ hết, không còn cảm thấy một tia khủng bố nào! Mà đám quái đó còn rơi ra không ít nhật ký, bút ký, ẩn chứa lượng tin tức cốt truyện không nhỏ, trực tiếp mang cốt truyện của phó bản mở ra trước mắt họ.

Cốt truyện của phó bản này khá đơn giản, trong thôn nọ có một cô gái chưa kết hôn đã mang thai, bị những thôn dân phong kiến cho rằng mang thai con của ác ma, họ mang cô gái vào rừng rậm chuẩn bị giết chết, không ngờ những người đó đều chết không rõ lý do, thậm chí biến thành quái vật, từ đó khu rừng này trở nên nguy hiểm vô cùng.

Người dân trong thôn càng không dám đi qua, chỉ có thể bỏ ra số tiền lớn thuê một vài thợ săn, hi vọng những người thợ săn đó có thể vào rừng rậm mang cô gái về, nhưng những thợ săn đó đều một đi không trở lại, nghe nói họ đã biến thành những quái vật đáng sợ hơn.

Cuối cùng, thôn dân chỉ có thể tự mình vào rừng để tránh những rắc rối sau này. Người chơi sẽ đóng vai một dân làng như vậy.

Đương nhiên trong tình huống này không thể coi là nhập vai. Mọi người đều có cảm giác chính mình lạc trong khung cảnh kỳ lạ, nếu không phải những đạo cụ này làm ra để diễn, họ còn tưởng chính mình xuyên không vào truyện xưa ...

“Thật khó chịu, đóng vai một dân làng như vậy, chỉ vì một người mang thai mà để chết quá nhiều người vô tội.” Gian Địch lắc đầu.

“Tôi đoán chừng cô gái vô tội này thực sự bị biến thành quái vật rồi, có khi cái thai kia chính là con của ác ma cũng nên.” Tiêu Thịnh cố gắng suy nghĩ, biến mình thành người có giá trị, nếu không may bị Bạch Vấn Hạ phát hiện ra sự thật cũng không đến mức giết chết anh ta: “Sao một người phụ nữ bình thường có thể biến những thôn dân đó thành quái vật được? Càng không có khả năng phong thủy của khu rừng này có vấn đề.”

Rất nhanh, họ tìm được vị trí của người phụ nữ đó.

Chỉ thấy tại đống đổ nát trong rừng, có một nữ quỷ hình dáng vô cùng kinh khủng đang lượn lờ, trong tay cô ta ôm một bọc tã lót trống không, giọng khàn khàn ngâm nga. Cảnh tượng vô cùng quỷ dị.

Nhận ra có người lạ xuất hiện, nữ quỷ gào lên thảm thiết, sương mù xung quanh trong phút chốc chuyển sang màu đen.

Chứng kiến cảnh này, ai nấy đều sởn tóc gáy, nhưng vì hoàn thành nhiệm vụ, chỉ có thể bắt nữ quỷ mang về ... Lúc này có phải nên tấn công hay không.

Đột nhiên Bạch Vấn Hạ đứng ra phía trước. Mọi người lập tức có cảm giác an toàn, bất tri bất giác, Bạch Vấn Hạ trong lòng bọn họ biến thành một người đáng tin cậy. Người duy nhất trong đám người có thể so sánh năng lực với Bạch Vấn Hạ chỉ có Nhan Giang Lâm, nhưng anh ấy cũng không nói lời nào. Đây là lúc Bạch Vấn Hạ tùy ý phát huy.

Nhưng hành động tiếp theo của Bạch Vấn Hạ làm mọi người mở mang tầm mắt, chỉ thấy cậu chậm rãi tiếp cận nữ quỷ, ôn nhu thăm hỏi đối phương: “Cô bình tĩnh một chút, chúng ta không muốn ép cô. Nhưng cô có thể nói cho tôi biết, nơi này đã xảy ra chuyện gì?”

Không sai, Bạch Vấn Hạ đang tìm đường chết. Đương nhiên cậu cũng muốn tìm hiểu sự thật, dù sao mọi người đã kiểm tra từ đông sang tây, không nên bỏ qua việc khai quật tin tức từ nữ quỷ, nếu chỉ tin lời một phía của những thôn dân, sao cốt truyện có thể hoàn thành được?

Mọi người phía sau đều không dám nhìn thẳng, không rõ Bạch Vấn Hạ đang muốn làm gì, một người lớn mạnh như vậy, lại đi hỏi nữ quỷ sự thật là gì, không phải đang tìm đường chết sao? Cô ta nói ra mới lạ!

Nữ quỷ sau khi nghe Bạch Vấn Hạ nói, khẽ nghiêng người, lạnh lùng đánh giá cậu, nhưng cô chỉ nhìn thấy đôi mắt đối phương trong veo, không một tia giả dối, tia sáng le lói xuất hiện trong đôi mắt tối đen.

Nữ quỷ trong nháy mắt trở nên bình tĩnh lại, khàn khàn đáp lại: “Cảm ơn cậu, cậu là người đầu tiên hỏi thăm quá khứ của tôi ... ”

Bạch Vấn Hạ: “?” Không phải cô nên đánh chết tôi sao!

Lúc này, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều bị đàn áp, hình tượng Bạch Vấn Hạ trong lòng người xem càng thêm cao thâm khó lường, tại sao đối phương có lòng tốt, lại còn dự đoán được mọi âm mưu cốt truyện một cách bình thản như vậy?

Mà nữ quỷ bên này đã đem toàn bộ sự tình kể lại.

Sự thật là cô ta không phải một người phụ nữ chưa lấy chồng mà có con, đó là con của một người đàn ông trong thôn, nhưng mà sau khi xảy ra chuyện, người đó không chịu nhận. Còn cô ta bị người trong thôn cho là mang thai con của ác ma, bị đưa tới đống đổ nát này giết chết.

Khi cả người cô ta toàn là máu, hoàn toàn tuyệt vọng, cô ta nghe được tiếng nói của ác ma. Cô ta cùng ác ma giao ước, cô muốn trả thù, kết quả những dân làng đó đều biến thành quái vật ... Mà cô cũng vì giao ước này biến thành lệ quỷ, phiêu lãng trong khu vực này không thể rời đi, không biết đã qua bao lâu.

Khu rừng này bị ác ma nguyền rủa, người bước vào khu rừng muốn giết nữ quỷ sẽ biến thành quái vật.

Ác ma đã nói, nếu cô ta muốn thoát khỏi trói buộc, chỉ có thể chờ một ngày, có người nguyện ý nghe những chuyện cô ta đã trải qua, cô ta mới được giải thoát.

Nữ quỷ lúc đó cảm thấy rất tuyệt vọng, ai khi thấy dáng vẻ này của cô ta mà không muốn ra tay đây? Nhưng cô ta không nghĩ đến, người này thật sự xuất hiện.

Mọi người vừa nghe vừa âm thầm đổ mồ hôi lạnh. Theo cách nói của người phụ nữ này, nếu lúc nãy họ muốn giết nữ quỷ này, e rằng hiện tại bản thân đã biến thành quái vật.

May nhờ Bạch Vấn Hạ ngăn cản kịp thời.

Những chuyện này thật phiền phức, đủ biết phó bản này khủng bố tới mức nào.

Sau khi kể ra tất cả mọi chuyện, cô ta từ một lệ quỷ dáng vẻ khủng bố, trở thành một cô thôn nữ bình thường, đưa mắt nhìn Bạch Vấn Hạ cảm kích, dần dần thân mình cô trở nên trong suốt.

“Cảm ơn cậu, nếu cậu cũng gặp ác ma kia, nhất định không được đưa ra yêu cầu gì.”

Nữ quỷ nói xong, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, tầm mắt lại trở nên mơ hồ, tỉnh táo lại, họ đã đứng ở lối ra của chuyến đi này. Mà chuyện li kì nhất là, công viên giải trí luôn ngập trong sương mù, tại xuất hiện ánh nắng mặt trời, làm mọi người thoải mái lên không ít.

Thông báo từ phó bản liên tiếp vang lên.

[Mở ra cốt truyện che giấu: Ác ma tặng (1/3).]

[Mọi người ngẫu nhiên biết được tình huống của ác ma, càng ý thức được, ác ma không chỉ tồn tại trong truyền thuyết, có khả năng là nguyên nhân khiến công viên giải trí này khủng bố như hiện tại.]

[Hiện tại cần điều tra tin tức về ác ma trong công viên, có thể mở ra cốt truyện che giấu.]

Mọi người đều ngây người, bọn họ cứ thế mở ra cốt truyện che dấu, đây là vận khí gì?

Trừ Bạch Vấn Hạ, những streamer còn lại đều biết điều này có ý nghĩa gì! Tuy cốt truyện che giấu làm tăng tính nguy hiểm của phó bản, nhưng thưởng tích phân lại càng tăng thêm, còn tăng sự chú ý cho phòng phát sóng trực tiếp của họ.

Hơn nữa các phó bản trung cấp sẽ rơi ra các vật phẩm sau khi hoàn thành cấp độ. Nếu thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ ẩn trong cốt truyện chính, điều này chắc chắn sẽ rơi ra các vật phẩm tốt!

Nhiều chỗ tốt như vậy, thêm chút nguy hiểm có là gì.

Nội tâm Nhan Giang Lâm càng phức tạp hơn. Anh ấy vốn muốn phủi sạch quan hệ với Bạch Vấn Hạ, nhưng lại nhận ra mình thua thiệt đối phương rất nhiều, càng không biết nên dùng tình cảm thế nào để đối lại tấm chân tình của đối phương.

Nếu Bạch Vấn Hạ biết được tâm lý phức tạp của anh ấy nhất định sẽ kêu anh ấy ngừng suy nghĩ lung tung lại.

“Đoán chừng thân phận thật sự của chủ nhân khu giải trí này chính là ác ma, cũng chính là boss của phó bản này, hơn nữa ác ma này khá có vẻ khá thú vị.” Bạch Vấn Hạ trong lòng ý thức được gì đó: “Người đó liên tục muốn mình đưa ra yêu cầu, giống như vô cùng dễ dàng có thể thực hiện được nguyện vọng, nhưng khi mình thực sự nói ra, kết quả không thể lường trước.”

Nghĩ đến đây, Bạch Vấn Hạ bỗng thấy hối hận!

Thế mà cậu chỉ yêu cầu gạo? Hơn nữa chỉ có hai lon gạo xát, không có một chút ý chí nào! Nếu đưa một chút yêu cầu khác, hiện tại có thể ‘treo’ rồi.

Sau đó xuất hiện mấy nhân viên công tác đi tới, mang con dấu đến cho bọn họ.

Địch Gian kinh ngạc hỏi: “Chúng ta vẫn tính là hoàn thành nhiệm vụ sao?”

Vốn dĩ ban đầu yêu cầu mang người phụ nữ trở về mới coi là hoàn thành, nhưng hiện tại nữ quỷ kia không biết còn ở đây không. Đương nhiên mọi người đều không oán hận Bạch Vấn Hạ, họ cảm kích còn không kịp.

“Không sai, các người đã mở ra cốt truyện thực sự.” Dù nhân viên công tác đeo mặt nạ, nhưng mọi người đều cảm thấy người kia đang sụt sịt.

Theo đó, mỗi người được đóng một con dấu, về cơ bản họ không đóng góp gì, chỉ nằm yên đã thắng. Đến lượt Bạch Vấn Hạ, nhân viên công tác một lượt đóng lên năm con dấu! Thậm chí còn chưa muốn dừng lại, nếu không phải quy định của phó bản công viên giải trí chỉ được đóng nhiều nhất năm dấu, nhân viên công tác còn muốn đóng thêm mấy cái nữa.

Thời điểm mọi người nhìn vào tờ giấy của Bạch Vấn Hạ, trên đó đã có tám con dấu, mọi người kinh ngạc không nhịn được hít một ngụm khí lạnh, phải biết rằng Nham Giang Lâm mới chỉ có năm dấu.

Đây mới là ngày đầu tiên. Nếu sau này Bạch Vấn Hạ làm việc chăm chỉ hơn, khiến nhiệm vụ cốt truyện ẩn giấu được kích hoạt, có phải rất nhanh sẽ rời khỏi phó bản này?

Tiêu Thịnh không nhịn được tát chính mình một bạt tai, ngáng chân ai không ngáng, lại ra tay với Bạch Vấn Hạ! Cậu ta không tin Bạch Vấn Hạ vô cớ trở nên bất thường mà không nhận ra, khẳng định đối phương đang giả vờ không biết ... Không được, hiện tại chỉ nhận lỗi vẫn không thể giải quyết được vấn đề, chỉ có thể đi theo đối phương dùng hành động để chuộc lỗi lầm.

Bạch Vấn Hạ cũng ý thức được mình chỉ thiếu chút nữa có thể vượt qua trò chơi chết chóc này, sợ tới mức gần như toát mồ hôi lạnh.

“Đều do ta quá tin tưởng sự nguy hiểm của phó bản trung cấp! Không được, sau này phải cẩn thận một chút, không thể ngay ngày đầu tiên đã lật xe.”

Tác giả có lời muốn nói: Trước đây làm việc cùng nghỉ ngơi không hợp lý, sau này đã đổi thành sáng ngủ dậy thư giãn một rồi làm code word! Làm ta bất ngờ là, hôm qua có chút đổi mới mà khiến nhiều người nói như vậy, để hài hòa cho jj này, những thứ ta viết trong câu chuyện nhìn thì thuần khiết nhưng thực ra có dụng ý gì đó ...

Cảm ơn mọi người duy trì đọc truyện của ta, ta sẽ tiếp tục cố gắng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play