“Tỷ tỷ!” Tỷ tỷ rốt cuộc đã trở lại, A Mộc cao hứng hỏng rồi, con giun nhỏ từ trong lòng ngực đường huynh xoay đi xuống, nhanh chân chạy hướng tỷ tỷ.
Nam oa cao hứng phấn chấn, Lục Thành cầm lòng không đậu mà cười, tiếp tục đánh xe, chờ đến trước mặt nam oa, mới ngừng lại.
Ngưng Hương dịch đến đuôi xe khi, A Mộc đã xoay lại đây, nhìn đến tỷ tỷ, hắn cao hứng mà cười, “Tỷ tỷ!”
Đối với khuôn mặt đệ đệ đỏ bừng, Ngưng Hương không muốn khóc, nhưng nàng không kiềm nén được.
Đời trước, tháng chạp năm nay, khắp nơi hầu phủ vì chuẩn bị ăn tết bận rộn, nàng cùng Tố Nguyệt cũng có rất nhiều việc,bà tử gác cửa đột nhiên phái người truyền lời cho nàng, nói là đường huynh tới. Ngưng Hương biết trong nhà khẳng định đã xảy ra chuyện, chạy nhanh đi cửa ngách thấy đường huynh, đường huynh đứng ở chỗ đó, trầm mặc sau một lúc lâu mới nói cho nàng, đệ đệ cùng Trương gia Đại Tráng cách vách trộm đi Bắc Hà nghịch băng trượt chân, rơi vào trong hồ băng. Đại Tráng rõ ràng ở bên cạnh, bởi vì sợ hãi bị người lớn mắng, về đến nhà sau trốn trong ổ chăn, đường muội tìm không thấy người đi hỏi hắn, phát hiện không đúng, mới hỏi ra tới, một thôn người vội vàng chạy tới nơi, đã muộn rồi……
Trước mắt lại lần nữa hiện lên gương mặt đệ đệ đông lạnh đến phát tím , còn có cặp mắt kia vô luận nàng dỗ như thế nào cũng không mở ra được , Ngưng Hương cảm xúc mất khống chế, lao xuống đi trước đem đệ đệ ấn đến trong lòng ngực, khom lưng hung hăng đánh hắn mông, “Có phải hay không lại cùng Đại Tráng đi Bắc Hà chơi? Nói không cho ngươi cùng hắn chơi ngươi còn đi, một hai phải tỷ tỷ vì ngươi lo lắng có phải hay không!”
Đánh xong ngồi xổm xuống, gắt gao ôm đệ đệ khóc, khóc không thành tiếng.
Lục Thành xem mà choáng váng, hoàn toàn không nghĩ tới cô nương một đường đều khinh thanh tế ngữ ( im lặng), sẽ đột nhiên biểu hiện như vậy.
Từ Hòe huynh muội càng là khiếp sợ, Từ Hòe hồi thần trước, làm muội muội đi trước dỗ người, hắn có chút xấu hổ mà nhìn Lục Thành nói: “Ta nhị thúc nhị thẩm đều qua đơic, đường muội vẫn luôn xem đệ đệ như mệnh căn tử, sợ hắn ham chơi xảy ra chuyện, cho nên quản giáo nghiêm chút, kỳ thật chỉ cần A Mộc nghe lời, ta đường muội cũng rất hòa khí……”
Hắn sợ nhân gia hiểu lầm đường muội là kẻ điên hoặc tính tình táo bạo, này đối một cái cô nương mà nói cũng không phải là chuyện tốt.
Lục Thành lại nhìn thoáng qua Ngưng Hương, tổng cảm thấy trong đó có ẩn tình khác, hẳn là khi về nhà ăn tết, nếu khi đó A Mộc phạm sai lầm, đều một tháng, nàng không có khả năng còn tức giận như vậy, nhưng nếu là hai ngày này A Mộc bướng bỉnh, nàng cũng không có khả năng biết……
Bất quá xem nàng ôm đệ đệ ôm đến như vậy khẩn thiết, khẳng định có lý do.
Thu hồi tầm mắt, Lục Thành lý giải mà cười cười, cùng Từ Hòe giải thích vì sao Ngưng Hương đáp hắn xe trở về.
Từ Hòe vừa muốn nói lời cảm tạ, bên kia từ Thu Nhi khó có thể tin mà đứng lên, dở khóc dở cười, “Tỷ tỷ ngươi, ngươi cũng quá ngốc đi, bất quá là một hồi ác mộng, ngươi như thế nào coi như thật? Tỷ tỷ yên tâm, ta sẽ nhìn A Mộc, không cho hắn đi Bắc Hà chơi băng.”
Ngưng Hương khóc một hồi, bình tĩnh rất nhiều, lau nước mắt, ngẩng đầu xem đệ đệ.
“Tỷ tỷ đừng khóc, ta về sau không cùng Đại Tráng chơi.” Lần đầu tiên bị tỷ tỷ đánh, A Mộc cũng không có ủy khuất, bởi vì ngày hôm qua Đại Tráng xác thật muốn dẫn hắn đi Bắc Hà chơi, nhị tỷ trông hắn, hắn không tìm được cơ hội chuồn ra. Hiện tại thân tỷ tỷ đoán được mới đánh hắn, còn khóc thương tâm đến như vậy, A Mộc liền biết sai rồi.
Nâng lên tay nhỏ, A Mộc ngoan ngoãn mà cấp tỷ tỷ lau nước mắt, “Tỷ tỷ không khóc, sẽ đông lạnh mặt.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT