Tựa như đứa bé trong vở kịch.
Mỗi lần nó đi ra được đến cửa, thoát ra ngoài, sau đó nhận được chính là sự trừng phạt và tra tấn càng ghê rợn hơn. Cho nên mặc dù nó đã chạm tới được tự do, vẫn như cũ dừng lại trước cánh cửa mở rộng, làm ra động tác tràn ngập chần chờ.
Đây là một loại bản năng thân thể nhằm tự bảo hộ chính mình.
Biên kịch và Sầm Khê Nghiễm đã hợp tác lâu, tự nhiên cũng hiểu được ý tứ của Sầm Khê Nghiễm, vì thế hắn thử hỏi: “Sầm ca, có phải anh sợ đoạn diễn này là Lục Bạch tự biểu diễn lại chính bản thân mình?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT