Lục Bạch giống như được nó dỗ ngọt, tiêu sái đứng lên, vẫy tay gọi người giúp cậu đem tất cả những đồ mua được mang lên trên phòng! Ước chừng dùng ba xe chở hành lý mới đủ.
Lục Bạch cầm thẻ phòng trên tay, đi tiêu tiêu sái sái, đằng sau ba người phục vụ của khách sạn nhắm mắt theo đuôi, trông rất giống người hầu đang hầu hạ thiếu gia mới từ ngoài về.
Không thể nghi ngờ, thao tác như khoe giàu này của Lục Bạch lại được lên hot search.
Lục Bạch ở cửa hành xa xỉ vung tiền như rác. Không một ai cảm thấy là cậu dựa vào thực lực của mình mua được, tất nhiên lại là tiền của vị kim chủ thần bí kia.
“Tư thế này, sợ là muốn đem tiền của kim chủ ba ba tiêu hết sạch đây mà!”
“Cũng chưa chắc a! Sao có thể không phóng khoáng được chứ, phỏng chừng buổi phát sóng trực tiếp ngày mai chính là chương trình cuối cùng trước khi hắn lui vòng đấy! Còn không được chạy nhanh đi mua quần là áo lượt hả?”
Hệ thống nhàn tới không có việc gì để làm nên đi lên mạng xem hot search, tức khắc kinh sợ: “Đậu má! Miệng của nhóm người này cũng quá bẩn rồi!"
Lục Bạch: “Này thì tính là gì? Cậu biết không? Những lời mắng tàn nhẫn nhất, năm đó chính là từ đám fan của ta ra hết đó!"
Hệ thống: “Cho nên tình yêu quả nhiên sẽ biến mất ư........"
Lục Bạch: “Không phải, chỉ là dời trở về trên người Dịch Văn Trác thôi."
Hệ thống bị Lục Bạch làm cho dỗi đến không thể nói nên lời.
Mà Lục Bạch lại đơn giản tắt điện thoại, tắm rồi đi ngủ.
Với thân phận hiện tại của nguyên chủ, đừng nói tới người đại diện, tài xế đón cậu đi tham gia chương trình ngày mai chắc chắn cũng không có. Giờ không dưỡng tốt tinh thần, thì đòi đánh giặc như thế nào?
Huống chi ở trước mặt nhiều người như vậy, thân thể này lại cực kỳ chán ghét cùng người khác tiếp xúc, Lục Bạch cũng cần thiết đảm bảo cho tinh thần của mình tràn đầy năng lượng, nếu không còn chưa kịp lên sân khấu, phỏng chừng cậu liền ngất rồi.
May mắn duy nhất chính là, chương trình cậu sắp tham gia, từ sáng sớm đến buổi chiều đều không có nội dung yêu cầu cùng nhiều người tiếp xúc, vở kịch lớn chân chính đều ở buổi tối. Chỉ cần kế hoạch của cậu không thành vấn đề, buổi tối ngày mai chính là thời điểm tốt nhất để cậu tặng lễ vật.
Buông tay một cách dứt khoát, từ nay về sau, chính là trời cao biển rộng.
Nhưng khi Lục Bạch an bài cho chính mình gọn gàng ngăn nắp chìm vào giấc ngủ, trên mạng lúc này lại náo nhiệt vô cùng. Chỉ bằng hàng loạt động tác kiêu ngạo ban ngày, Lục Bạch sống sờ sờ khiến mình leo lên ba cái hot search.
Chỉ có thể nói cư dân mạng đúng là có rất nhiều thời gian rảnh rỗi, ai mà nghĩ đến trong ba cái hot search này, cái kỳ lạ nhất lại chính là #Lục Bạch đứng đầu trong việc quản lý biểu cảm#.
Vừa ấn vào xem liền cảm thấy tiêu đề vô cùng danh xứng với thực. Rõ ràng chỉ là ảnh chụp lén của paparazzi, nhưng cố tính mỗi một bức đều tinh xảo giống y như ảnh chụp trên tạp chí.
Ảnh chụp lén trên đường cái không kiềm được vẻ tiêu sái, ảnh chụp lén ngồi trong đại sảnh khách sạn anh tuấn u buồn. Thậm chí ảnh chụp lén lúc Lục Bạch mang theo ba: “tiểu đệ" tây trang giày da làm cho người ta sinh ra ảo giác bá đạo tổng tài, ảnh chụp lần này, mỗi một tư thế của Lục Bạch, mỗi một động tác, đều vô cùng hoàn hảo.
Hơn nữa một gương mặt không có góc chết, chẳng sợ trên các mặt báo đều là ngôn luận công kích, nhưng chỉ bằng khuôn mặt này cũng làm cho người khác không thể hiểu được cảm thấy thương tiếc.
“Tôi nói thật á, sau khi Lục Bạch không bắt chước Dịch Văn Trác nữa! Tôi cảm thấy hắn so với trước kia càng đẹp mắt hơn!”
“Định ghê tởm ai vậy? Lục Bạch bây giờ vẫn còn có fan à? Học sinh tiểu học mau về học bài đi!”
“Lớn lên đẹp có lợi ích gì? Thần tượng không có đạo đức thì không có tư cách để làm thần tượng, nên cút ra khỏi giới giải trí.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT