Lâm Mộc cười khan sờ mũi: “Cái đó.... nếu tôi nâng cao cảnh giới lên Kết Đan Cảnh trung kỳ trước khi tham gia khảo nghiệm dành cho Nghị Trưởng thì có vi phạm quy định của liên minh không?”
“Tham gia thử thách dành cho Nghị Trưởng với tu vi Kết Đan Cảnh trung kỳ ư? Cái này.... trong lịch sử của liên minh chưa từng có Nghị Trưởng nào đạt cảnh giới này tham gia khảo nghiệm, đương nhiên liên minh cũng không có quy định nào nhắc tới điểm này.” Phó minh chủ Hồ nói.
Dù sao khảo nghiệm này dành cho các Tu hành Giả Kết Đan Cảnh sơ kỳ mới được lên chức Nghị Trưởng.
Liên minh đâu có Nghị Trưởng nào vừa lên Kết Đan Cảnh sơ kỳ đã tiến luôn lên trung kỳ trong vòng một tháng!
Lâm Mộc sáng bừng hai mắt: “Nếu không có quy định ràng buộc thì tôi nâng cao cảnh giới lên Kết Đan Cảnh trung kỳ trước khi tham gia khảo nghiệm dành cho Nghị Trưởng sẽ không vi phạm gì đâu nhỉ?”
“Lâm Mộc, cậu nhận được phần thưởng ba trăm vạn nên mới quyết định vậy à?” Phó Minh chủ hỏi.
Đương nhiên ông cụ biết khoản tiền lớn này dư sức giúp Lâm Mộc nâng cao cảnh giới trước khảo nghiệm dành cho Nghị Trưởng.
“He he, đúng ạ!” Lâm Mộc toét miệng cười, không hề che giấu.
Phó minh chủ Hồ trầm ngâm giây lát rồi nói: “Lâm Mộc, tuy liên minh không có quy định cụ thể, nhưng các thử thách được tạo ra nhằm hướng vào tu vi Kết Đan Cảnh sơ kỳ, mục đích là khảo nghiệm trình độ thực lực của Nghị Trưởng trong cảnh giới này, nếu cậu tham gia khảo nghiệm với tu vi Kết Đan Cảnh trung kỳ, thì... quả thực không thích hợp, cậu vẫn nên giữ nguyên tu vi hiện tại đi!”
Nếu tham gia khảo nghiệm với tu vi Kết Đan Cảnh trung kỳ, dễ bị nghi ngờ gian lận.
“Được, Phó minh chủ Hồ đã giải thích vậy thì tôi không nóng lòng nâng cao cảnh giới nữa!” Lâm Mộc lập tức đồng ý.
Đương nhiên anh không hề muốn làm trái ý định ban đầu của cuộc khảo nghiệm.
Nếu tham gia với tu vi Kết Đan Cảnh trung kỳ, dù đạt thành tích tốt cũng bị người ta nghi ngờ thực lực, khó lòng được công nhận.
Sau khi cúp điện thoại.
“Nếu vậy thì nâng cao ‘cảnh giới thân xác ’ trước để phát huy tác dụng của Chí Tôn Tích cao hơn!” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Hai mươi ngày bế quan tu luyện nhanh chóng trôi qua.
“Lâm Mộc, hôm nay là ngày cậu tham gia thử thách dành cho Nghị Trưởng, một giờ nữa tới gặp tôi ở sảnh nghị sự, tôi đưa cậu đến địa điểm khảo nghiệm.” Phó minh chủ Hồ gửi tin nhắn cho Lâm Mộc.
“Thời gian trôi qua nhanh như vậy sao?” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT