*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khoảng chừng hơn mười phút sau, đoàn xe lại một lần nữa thu xếp xong xuôi.
Lúc đoàn xe đang muốn khởi hành, phía trước có một chiếc xe lao tới đây với tốc độ cực nhanh, là một đội ngũ người tu hành tới cứu viện.
Vì vậy mọi người cùng nhau xuất phát, tiếp tục đi về phía Ninh Đô.
Trải qua chuyện vừa rồi, dọc đường đi, ai nấy đều nơm nớp lo sợ.
Lâm Mộc trải qua khoảng thời gian nghỉ ngơi vừa rồi thì lại có thể tiếp tục hành động như thường, chỉ là trạng thái suy yếu lại thêm bị thương khiến cho anh mất đi năng lực tác chiến.
Đoàn xe gia tăng tốc độ, lại qua một tiếng đồng hồ, rốt cuộc cũng thuận lợi tiến vào Ninh Đô, trời cũng hoàn toàn tối sầm.
Sau khi đoàn xe tiến vào từ cửa thành khổng lồ, Lưu nghị trưởng đã chờ sẵn ở chỗ này.
“Chào Lưu nghị trưởng.”
Lâm Mộc dẫn theo các thành viên Liên minh của đoàn xe chào hỏi Lưu nghị trưởng.
Sắc mặt Lâm Mộc lúc này vẫn tái nhợt không chút màu máu như cũ.
“Các cậu coi như là an toàn trở về, lương thực sao rồi?” Lưu nghị trưởng vội vã hỏi thăm.
“Có hai xe tải bị nổ tung, tổn thất hai xe lương thực, phần còn lại đều an toàn.” Lâm Mộc báo cáo.
“Vậy thì tốt, tổn thất không lớn, tôi nghe nói các cậu giữa đường gặp phải Thể biến dị cấp B+, tôi cứ cho là đám các cậu lành ít dữ nhiều, không ngờ mọi người giải quyết được nguy cơ, làm tốt lắm!” Lưu nghị trưởng mỉm cười khen ngợi.
“Lưu nghị trưởng, chỗ lương thực này khẳng định vô cùng quan trọng, chúng tôi đương nhiên sẽ dùng cả sinh mạng để bảo vệ, thế nhưng sự hi sinh của mọi người cũng đáng được quan tâm.” Lâm Mộc nghiêm túc nói.
Bọn Lâm Mộc vừa trở về Lưu nghị trưởng đã vội vàng hỏi thăm tình hình lương thực mà chẳng thèm quan tâm hỏi han tình hình thương vong của mọi người.
Lưu nghịt trưởng xấu hổ cười nói: “Lâm Mộc, cậu nói xem tình hình thương vong của mọi người như thế nào rồi?”
“Thành viên Liên minh phụ trách hộ tống có hai người tử vong, tài xế cùng công nhân bốc vác tổng cộng đã hi sinh ba mươi sáu người.” Lâm Mộc nói.
Sau khi dọn dẹp chiến trường bọn họ đã thống kê được số người tài xế và công nhân phụ trách khuân vác đã thiệt mạng.
“Thể biến dị cấp B+ là do cậu giết sao, Lâm Mộc? Không nghĩ tới thực lực của cậucó thể giết được Thể biến dị cấp B+.” Lưu nghị trưởng thán phục.
“Lưu nghị trưởng, Thể biến dị cấp B+ không phải do tôi đánh bại, trong này còn có nguyên nhân khác.”
“Hửm? Nguyên nhân khác? Vậy thì là do ai đánh chết?” Lưu nghị trưởng nghi hoặc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT