*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhìn thấy Vượn khổng lồ biến dị đứng dậy, trái tim Lâm Mộc nháy mắt như rơi xuống địa ngục.  

Hiện tại anh chẳng những đã rơi vào trạng thái suy yếu, hơn nữa sau khi ăn một quyền ban nãy bản thân Lâm Mộc còn bị thương nặng.  

Tình trạng bản thân vốn suy yếu lại cộng thêm bị thương nặng, Lâm Mộc của hiện tại đã không còn sức đánh trả.  



Hiện giờ trên người Lâm Mộc đã không còn đan dược giúp xua tan trạng thái suy nhược.  

Cho dù có đi chăng nữa thì đan dược cũng chỉ có thể xua tan trạn thái suy nhược, về phần trạng thái trọng thương của anh thì vẫn cứ khiến cho Lâm Mộc khó có thể tiếp tục chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn này.  

Sau khi rít gào, Vượn khổng lồ biến dị liền vọt về phía Lâm Mộc, dường như hành vi ban nãy của anh đã hoàn toàn làm nó tức giận, trông nó giống như là muốn dùng tay xé xác Lâm Mộc ra vậy.  

“Đứng dậy!”  

Lâm Mộc thử đứng lên, thế nhưng cố gắng mấy lần nhưng căn bản vẫn cứ không đứng dậy được.  

“Thua rồi, xong rồi…”  

Sau khi Lâm Mộc thử đứng lên nhưng không thành, anh chỉ có thể vô lực nhắm lại hai mắt.  

Lâm Mộc biết, đây là cuộc chiến anh sống tôi chết.  

Dưới tình huống này, nếu không thể giết chết được kẻ địch, vậy người chết chính là bản thân.  

Anh đã làm hết sức, chí ít là đã dốc toàn lực đánh một trận, tuy rằng lúc này đánh thua rồi, thế nhưng ít ra cũng coi như là đã cố gắng hết mình.  

Lâm Mộc đã chuẩn bị xong tâm lý đối diện cái chết.  

Sau khi xảy ra đại nạn, thân làm một người tu hành, vốn dĩ luôn phải chuẩn bị tâm lý rằng bản thân sẽ tử vong bất cứ lúc nào, trừ khi trốn đi không tham gia bất kì cuộc tranh đấu nào nếu không điều này là chuyện hiển nhiên.  

Trong cuộc chiến thanh trừ lần trước, Lâm Mộc đã tận mắt chứng kiến rất nhiều tu sĩ bỏ mạng.  

Ngay đến sư huynh cũng suýt chút nữa hy sinh trong trận thanh trừ cuối cùng.  

Lúc này đây, cuối cùng cũng đến lượt anh rồi hay sao?  

“Gào!”  

Vượn khổng lồ biến dị đang xông đến đây gầm lên một tiếng, sau đó phẫn nộ nện một quyền về phía Lâm Mộc.  

Vù!  

Trong rừng rậm bên cạnh đột nhiên có một thân ảnh vọt tới với tốc độ cực nhanh!  

Lâm Mộc đang nhắm mắt chờ đợi tử vong thì nghe được một tiếng va chạm, thế mà lại phát hiện nắm đấm không rơi xuống trên người mình.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play