*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Giờ cậu có thể xuất phát ngay lập tức, dưới lầu đã chuẩn bị sẵn một chiếc SUV cho cậu. Một tiếng nữa đoàn xe vận chuyển lương thực mới khởi hành tới kho lương, tôi đã sắp xếp mười Tu hành Giả đi theo đoàn xe này, cậu chờ mọi người đưa lương thực lên xe xong thì tháp tùng xe chở lương thực về đây là được.” Lưu nghị trưởng nói.  

“Được.” Lâm Mộc gật đầu rồi nhanh chóng rời khỏi Chi nhánh của Liên minh.  

Bây giờ muốn ra vào thành vô cùng khó khăn. Có điều sau khi báo thân phận, Lâm Mộc lập tức được cho đi.  



SUV ra khỏi nội thành rồi tăng tốc chạy trên tuyến đường được đánh dấu đỏ trong bản đồ về phía kho lương.  

Đây là con đường cao tốc của huyện.  

Sau khi đại nạn bùng phát, gần như không có xe cộ nào khác qua lại trên đường.  

Dọc đường đi chỉ nhìn thấy vài chiếc xe bị bỏ lại, cảm giác hoang tàn tựa như  ngày tận thế vậy.  

Lâm Mộc liên tục chú ý tình hình trên đường. Nhưng tạm thời chưa phát hiện ra Người biến dị hay Thú biến dị nào xung quanh đường quốc lộ.  

Xe chạy hơn một giờ, kho lương đã xuất hiện trước mắt.  

Quả nhiên quanh kho lương có một nhóm Thú biến dị đang cố thủ nơi này.  

“gầm!”   

Nghe thấy động tĩnh, đám Thú biến dị tràn về phía Lâm Mộc.  

Anh bỗng nhiên xuất hiện nơi hoang vắng này, chắc chắn trở thành thức ăn trong mắt đám Thể biến dị.  

Lâm Mộc nhanh chóng rút Thất Tinh Đao ra rồi xuống xe.  

“Bọn này là Liên minh tệ cả đấy!” Hai mắt Lâm Mộc lấp lánh.  

Trong mắt anh, Thú biến dị tương đương với Liên minh tệ quy đổi.  

Nội lực trong người Lâm Mộc lập tức cuộn trào rồi phóng về phía đám Thể biến dị.  

Vút vút!  

Thất Tinh Đao trong tay anh điên cuồng chém vào nhóm Thú biến dị. Trong mắt anh, chém Thú biến dị cấp D và thái rau chẳng có gì khác biệt.  

Dù tiêu diệt Thể biến dị cấp C cũng chỉ đơn giản đến vậy!  

Thấy Lâm Mộc điên cuồng tàn sát, đám Thể biến dị không dám nhào lên trước nữa.  

“Hú ú ú” Một tiếng gầm rú bỗng vang vọng.  

Đám Thú biến dị nhanh chóng lùi ra.   

Một con vượn khổng lồ với bộ lông đỏ từ phía sau lao ra.  

“Nhìn thần thái con này thì chắc là thủ lĩnh đám Thú biến dị kia rồi, không rõ cấp bậc gì đây!” Lâm Mộc lẩm bẩm.  

“Gầm!” Con vượn khổng lồ lông đỏ lại thét lên, lộ ra răng nanh dữ tợn, hệt như đang thị uy với Lâm Mộc.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play