*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giờ phút này, trận chiến đã trở nên rất thú vị và hấp dẫn hơn nhiều.  

“Lâm Mộc, nhất định phải đánh bại tên khốn kiếp này, chúng ta không thể để tên khốn kiếp này có quyền kiêu ngạo lần nữa!” La Văn Thành nghiến răng nghiến lợi.  

Trước kia anh ta bị Cao Thạch đánh bại, bị anh ta làm bẽ mặt như thế nào La Văn Thành đương nhiên vẫn còn nhớ rõ.  



Trên võ đài.  

Cao Thạch bước lên võ đài và đi đến trước mặt Lâm Mộc.  

Lâm Mộc nhìn anh ta: "Cao Thạch, tôi cuối cùng cũng gặp được anh, nhưng mà tôi chưa từng nghĩ sẽ gặp lại anh trong cuộc đấu tranh giành chức quán quân."  

"Lâm Mộc, tôi cũng không ngờ tới là cậu có thể có mặt trong cuộc thi hôm nay, lại còn đi đến bước này!” Cao Thạch nói.   

Sau đó, anh ta lại nói tiếp: “Tuy rằng biểu hiện của cậu rất xuất sắc, nhưng hôm nay cậu lại gặp tôi, tôi sẽ kết liễu cậu!”  

Lâm Mộc cười nhạt: “Anh chính là một người từng bại dưới tay tôi, hôm nay lại dám nói những lời này, không thấy xấu hổ sao?"  

"Cậu..." Cơ mặt của Cao Thạch khẽ co giật.  

Đương nhiên anh ta biết Lâm Mộc đang nói đến cuộc chiến lần trước mà anh ta đã thua.  

Đó là nỗi nhục nhã mà Cao Thạch đã phải chịu đựng.  

“Yên tâm đi, Lâm Mộc, hôm nay tôi không còn giống như lần trước đâu!” Cao Thạch ánh mắt độc ác, giọng điệu lạnh lùng.  

"Cao Thạch, nếu đã như vậy, anh có muốn kiếm thêm một ít tiền riêng không? Một trăm nghìn Liên minh tệ thì sao? Ai thua sẽ phải đưa cho đối phương một trăm nghìn Liên minh tệ." Lâm Mộc cười nói.  

“Đừng nói nhảm nữa, chỉ cần đánh bại cậu thì đương nhiên tôi sẽ có phần thưởng vô địch là hai trăm nghìn liên minh tệ!”  

Sau khi nói xong, Cao Thạch đã lập tức rút đao ra.  

“Đừng lo lắng, hai trăm nghìn liên minh tệ này không đến lượt anh đâu.” Lâm Mộc mỉm cười.  

Quán quân là hai trăm nghìn liên mình tệ và á quân là một trăm nghìn.  

Khoảng cách là rất lớn, tất nhiên Lâm Mộc phải chiến đấu hết mình để có thể giành vị trí quán quân cho bằng được.  

“Hừm, kiêu ngạo!”  

“Tiếp chiêu đi!”  

“Huyết Diễm Đao!”  

Cao Thạch hét lên, ánh sáng đỏ rực của cây đao trong tay bắt đầu bùng nổ, chém thẳng vào người Lâm Mộc một cách vô  cùng giận dữ, giống như một làn sóng máu quái dị đang bao trùm trên bầu trời vậy.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play