*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe Vũ Nghị Trưởng nói như vậy, Lâm Mộc càng thêm xấu hổ.  

Lâm Mộc vội vàng giải thích: "Vũ Nghị Trưởng, con cũng không phải quá tham vọng đâu, con chỉ đang nghĩ có thể thử độ khó cao hơn, thì đồng thời cũng có thể được thưởng cao hơn."  



"Lâm Mộc, cậu có biết các thí sinh ở Linh Phách Cảnh trung kỳ có thời gian tu luyện lâu hơn cậu rất nhiều không, cậu là người mới, cậu có biết đấu với bọn họ để giành top ba khó thế nào không?" Vũ Nghị Trưởng nghiêm túc hỏi.  

Lâm Mộc nói: “Vũ Nghị Trưởng,  con biết người muốn nói gì, nhưng con cũng đã suy nghĩ kỹ nên mới đưa ra quyết định này.  

"Quên đi, tôi cũng không còn là đạo sư của cậu nữa, tôi không đủ tư cách, nếu cậu đã hạ quyết tâm rồi vậy tôi cúp máy trước đây."  

Vũ Nghị Trưởng nói xong liền cúp điện thoại.  

Lâm Mộc im lặng một lúc.  

Lâm Mộc biết Vũ Nghị Trưởng làm vậy cũng vì muốn tốt cho anh, hy vọng có thể đánh một cách ổn định, vững vàng giành thứ hạng tốt ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ!  

Nhưng ông lại hiểu lầm rằng anh quá tham vọng và quá kiêu ngạo khi đăng ký tham gia vào Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ.  

“Ngài Vũ Nghị Trưởng có vẻ thất vọng trước hành động của mình.” Lâm Mộc lẩm bẩm.  

Nhưng Lâm Mộc không hối hận về quyết định của mình.  

Cho dù ông cũng chỉ vì tốt cho anh, nhưng Lâm Mộc cũng biết rõ tình huống của bản thân mình.  

Lựa chọn như thế nào, trong lòng anh cũng rất rõ ràng.  

“Chỉ có thể tự mình chứng minh bằng màn trình diễn của mình.” Lâm Mộc âm thầm hạ quyết tâm.  

Tất cả đều phải chứng minh bằng thực lực.  

Chỉ cần anh có thể đạt được top ba ở Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ, cũng đủ cho thấy tham vọng của anh không quá cao.  

Nhưng sau cuộc điện thoại kéo dài với Vũ Nghị Trưởng, Lâm Mộc lại cảm thấy như rơi vào đường cùng.  

Nếu không đạt được thứ hạng tốt thì anh sẽ thực sự trở thành một kẻ “kiêu ngạo” và “tham vọng” như cách gọi của Vũ Nghị Trưởng.  

“Vẫn còn một khoảng thời gian trước khi trận đấu bắt đầu, mình phải cố gắng hết sức để chinh phục được tầng thứ hai của Phong Lôi Đao Quyết.” Lâm Mộc thầm hạ quyết tâm.  

Sau đó Lâm Mộc đứng dậy ra khỏi phòng, đi đến phía sau thung lũng của Liên Minh.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play