Do phải kiểm tra kỹ lưỡng, cho nên mất hơn một giờ đồng hồ ba người mới tra xét xong tất cả tòa nhà trong tiểu khu.  

Họ không gặp thêm bất cứ Thể biến dị nào.  

Có lẽ đám Người biến dị bị tiêu diệt ban nãy là tất cả Người biến dị sống trong tiểu khu tụ tập lại.  



Sau đó đám người Lâm Mộc lại kiểm tra kỹ càng từng ngóc ngách trên đường đến tiểu khu khác, bao gồm cả các cửa hàng trên phố.  

Trong một tiểu khu tiếp theo, Lâm Mộc và hai người còn lại phát hiện ra dấu hiệu của người sống ở nơi đây.  

Ba người Lâm Mộc cũng không vào quấy rầy họ.  

Đợi đến khi Tu hành Giả kiểm kê và dọn dẹp sạch Thể biến dị trong thành phố, những người còn sống sót lại có thể bắt đầu lại cuộc sống an toàn.  

Thi thoảng sẽ có Máy bay không người lái và trực thăng bay trên bầu trời để quay chụp lại tình huống thực thi nhiệm vụ trong khu vực này.  

Một khi nơi nào đó xuất hiện tình huống đặc biệt, Mục nghị trưởng có thể lập tức phái người qua xử lý.  

Sau khi ba người Lâm Mộc kiểm tra xong một tòa nhà khác, trời đã tối.  

Đã bốn tiếng đồng hồ kể từ khi Tu hành Giả tiến vào Thành phố Bình Phụng.  

Ba người Lâm Mộc giết được tổng cộng hơn ba trăm Người biến dị cấp D và hai Người biến dị cấp C.  

“Không biết có đội nào gặp được Người biến dị cấp B không?” Lâm Mộc lẩm bẩm.  

“Không rõ lắm.” Thẩm Trạch Thiên nói.  

Sau đó Thẩm Trạch Thiên nhìn Lâm Mộc hỏi: “Tiểu sư đệ, cậu biết lần ra quân này còn có tình huống đặc biệt hay không?”  

“Tình huống đặc biệt ư? Là sao?” Lâm Mộc không hiểu.  

“Trận chiến kiểm kê và dọn dẹp sạch thành phố lần này sẽ được quay phim chụp ảnh lại, sau đó tuyên truyền cho người dân cùng xem. ” Thẩm Trạch Thiên nói.  

“Tuyên truyền ư? Tuyên truyền Liên minh Tu Hành Giả à?” Lâm Mộc kinh ngạc hỏi.  

“Không chỉ Liên minh Tu Hành Giả chúng ta, còn tuyên truyền cả đoàn thể Tu hành Giả, xây dựng hình tượng những Tu hành Giả như người anh hùng, thậm chí là đấng cứu thế, cậu xem trên bầu trời thi thoảng lại có Máy bay không người lái và trực thăng bay qua quay chụp đấy.” Thẩm Trạch Thiên chỉ tay lên trên.  

Thẩm Trạch Thiên nói tiếp: “Mục đích chủ yếu chính là để cho dân thường nhìn thấy hi vọng.”  

“Đại nạn ập đến, người dân đều vô cùng tuyệt vọng. Còn sự xuất hiện của Tu hành Giả chúng ta lại cho họ thấy được, có một đoàn thể người đủ năng lực đối phó với Thể biến dị và bảo vệ người dân.”  

“Như vậy, người dân mới khấp khởi hi vọng và gửi gắm niềm tin tới chúng ta!”   

Bây giờ Lâm Mộc mới vỡ lẽ.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play