*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ba, lát nữa con sẽ giải thích trên đường đi, giờ chúng ta lên xe trước đã.” Lâm Mộc nói rồi nhanh chóng dẫn người ra khỏi biệt thự.  

Mọi người ngồi vào chiếc xe thương vụ bảy chỗ, Lâm Mộc lái xe về phía nhà A Bính.  

Trên đường đi, Lâm Mộc phát hiện ra vài chiếc xe va chạm nhau.  



Lúc này nhiều người còn đang say giấc nên xe cộ qua lại không  nhiều.  

Lâm Mộc lại trông thấy vài người chết trên đường.  

Lâm Mộc tiếp tục gọi thêm vài cuộc cho Thẩm Tịch Dương, nhưng không ai bắt máy.  

Anh dứt khoát gọi cho Hoàng Đạo Trường, kêu anh ta đến nhà Thẩm Tịch Dương tìm người.  

Dù sao anh ta cũng là Tu Hành Giả, đương nhiên sẽ có năng lực tự bảo vệ bản thân.  

Hoàng Đạo Trường lập tức đồng ý.  

Sau khi đón A Bính ở nhà cậu ta, Lâm Mộc nhanh chóng lái xe về phía đường cao tốc.  

Ngay khi xe vừa đến lối lên đường cao tốc, Lâm Mộc nhận được điện thoại của Hoàng Đạo Trường.  

“Tiền bối Lâm, tôi đến địa điểm anh nói nhưng không tìm được người.” Hoàng Đạo Trường nói.  

“Không tìm thấy? Sao có thể như vậy?” Lâm Mộc kinh ngạc nói.  

“Tiền bối Lâm, không có ai ở nhà thật mà, giờ tôi đang đứng ở cửa nhà họ, nếu anh không tin, tôi sẽ quay video gửi cho anh!” Hoàng Đạo Trường nói.  

“Không cần đâu, tôi tin anh.” Lâm Mộc đáp.  

Ba người nhà Thẩm Tịch Dương đều không có nhà, điện thoại thì không liên lạc được, lẽ nào cô ấy xảy ra chuyện rồi?  

Nghĩ tới đây, lòng Lâm Mộc nặng trĩu.  

Nhưng anh hoàn toàn không có cách giải quyết tình huống của Thẩm Tịch Dương lúc này.  

Lâm Mộc chỉ đành đến Đạo quán Ngọa Long trước.  

Xe chạy trên đường cao tốc khá thông thoáng, có điều khi đi được nửa đường, một con heo rừng hai mắt đỏ ngầy bỗng lao về phía xe Lâm Mộc!  

Lâm Mộc nhanh chóng giảm tốc độ rồi đánh tay lái tránh đi.  

May sao anh tránh kịp thời, bằng không nếu đâm phải heo rừng, xe anh đã lật trên đường rồi.  

Dù Lâm Mộc có thể chịu đựng được hậu quả sau cú lật xe, người thân và bạn bè trong xe cũng không thể chịu nổi.  

Sau khi né được con lợn rừng, Lâm Mộc tiếp tục tăng tốc chạy về phía trước.  

“Mộc Ca, con heo rừng đang đuổi theo phía sau, nó chạy nhanh quá!” A Bính quay đầu nhìn về phía sau.  

Lâm Mộc liếc nhìn kính chiếu hậu, sau đó nhấn ga tăng tốc để chiếc xe lao nhanh hơn.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play