Sở gia bị phá sản năm năm nên Lâm Lê đã quen với những công việc này từ lâu rồi.  

 

“Anh, hơn một tuần nữa ta đi nhập học đại học, anh có thể đưa em đi không?” Lâm Lê vẻ mặt mong đợi.  

 

“Được, đến lúc đó anh cũng tiện thể ghé qua xem chị Uyển Nhi của em.” Lâm Mộc cười nói.  

 

Trường đại học em gái Lâm Mộc sắp theo học là ở Thân Giang.  

 

“Lâm Mộc, lần này cháu trở lại, có nghĩa là Uyển Nhi ở bên Thân Giang đã có chỗ đứng vững chắc phải không?” Lão Trần nói.  

 

“Đúng vậy, Lão Trần, ông cứ yên tâm ạ.” Lâm Mộc nói.  

 

“Đúng rồi, ba mẹ cháu đâu rồi.” Lâm Mộc nhìn quanh.  

 

"Họ làm việc trong phòng làm việc ở trên lầu," Lão Trần nói.  

 

“Vâng, cháu lên gặp bọn họ trước đây.” Lâm Mộc nói xong liền đi lên lầu.  

 

…  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

Sau khi ăn cơm trưa ở nhà họ Trần, Lâm Mộc trở về nhà của anh ở Kim Châu.  

 

Bên trong căn phòng ở biệt thự.  

 

Lâm Mộc lật bàn tay lên làm lộ ra Quả Kim Cương. Anh định sẽ hấp thụ Linh khí của Quả Kim Cương trước để nâng cao tu vi.  

 

Lâm Mộc cầm lấy Quả Kim Cương đầu tiên lên ăn.  

 

Mỗi một miếng khi cắn vào trong miệng, anh đều có thể cảm giác được một luồng Linh khí thực vật đang ồ ạt tràn vào trong cơ thể mình.  

 

Lâm Mộc vội vàng vận chuyển công lực để dẫn Linh khí vào kinh mạch, sau đó để nó lan ra khắp kinh mạch, cuối cùng chuyển hóa thành nội lực.  

 

Sau khi đã Phạt Cốt Tẩy Tủy, kinh mạch của Lâm Mộc được mở rộng và tăng cường hơn, nên hiệu quả của việc luyện công này cũng được nâng cao hơn nhiều.  

 

Kiểu tu luyện này khiến cho tu vi của anh cũng tiến bộ nhanh chóng!  

 

Buổi tối, chuông cửa biệt thự vang lên, làm Lâm Mộc đang tu luyện cũng phải tỉnh lại.  

 

Lâm Mộc vẫn đang đợi sư huynh đến.  

 

Sau khi nghe thấy tiếng chuông cửa, Lâm Mộc nhanh chóng ra ngoài rồi đi xuống lầu mở cửa.  

 

Khi cửa biệt thự mở ra, đập vào mắt anh là một người đàn ông trung niên cao ráo mặc vest.  

 

“Cậu là Lâm Mộc sư đệ đúng không?” Người mặc vest nhìn Lâm Mộc.  

 

“Anh là…sư huynh?” Lâm Mộc có chút kinh ngạc.  

 

Nhìn cách ăn mặc của anh ta, Lâm Mộc hoàn toàn không nhìn ra anh ta là một tu hành giả,  nên anh cũng có hơi bất ngờ.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play