Khâu Quý cũng nói: “Đúng đấy, thằng nhóc này ngông cuồng lắm, những lời cậu ta nói chúng ta đều nhớ rõ, dám nói khoác không biết ngượng trước mặt nhà họ Khâu chúng ta, để xem hôm nay cậu ta xử lý thế nào?”  

 

Hôm nay nhà họ Khâu tới để xem Lâm Mộc xấu mặt.   

 

“Ơ! Kia chẳng phải hai ba con nhà họ Lâm sao? Còn có người của Tứ Hải Võ Quán nữa, sao họ lại tới nhỉ?”   

 

Mọi người kinh ngạc nhìn về phía cửa.  

 

Chỉ thấy Lâm Hạ, Lâm Hạo Quân bước vào cùng với một người mặc đồ luyện công.  

 

Hôm nay phần lớn người tới xem giao đấu là người trong giới Võ đạo và những kẻ thích hóng hớt kịch hay.  

 

Nhà họ Lâm dù sao cũng là một trong mười gia tộc lớn nhất Thành phố Thân Giang, thân thế lợi hại như vậy thường không rảnh tới xem mấy loại giao đấu như này.  

 

Nhà họ Khâu tới đây vì Lâm Mộc có chút quan hệ với gia đình họ.   

 

Còn nhà họ Lâm xuất hiện lại là điều vô cùng bất ngờ.  

 

Nhân viên đưa ghế ra cho Lâm Hạ Lâm Hạo Quân và người của Tứ Hải Võ Quán ngồi.  

 

Cô gái mặc đồ  xanh của Tứ Hải Võ Quán nói: “Chú Lâm, xem ra Lâm Mộc kia không đơn giản nhỉ, có thể khiến chú đích thân tới tận đây. Không rõ anh ta nắm chắc mấy phần thắng?”   

 

Cô gái này là con gái của Quán Chủ Tứ Hải Võ Quán trước đây.  

 

Nhà họ Lâm và Quán Chủ Tứ Hải Võ Quán có mối quan hệ thân thiết, nhưng sau khi vị Quán Chủ này chết một cách bất thường, Cô gái mặc đồ  xanh bèn tiếp quản việc vận hành Võ Quán của ba mình.  

 

“Cụ thể thế nào còn phải xem kết quả.” Lâm Hạ nói.  

 

Hai ba con nhà họ Lâm vẫn thoáng cảm thấy lo lắng cho Lâm Mộc.  

 

Dù sao đối thủ của anh là Quán Chủ Tiên Hạc Võ Quán danh tiếng lẫy lừng đất Thân Giang. Bọn họ nào dám khẳng định chắc chắn.  

 

Lúc này Khâu Anh cũng đến nơi thi đấu, sau đó bà ta ngồi cùng đám người nhà họ Khâu.  

 

Chừng 10 phút sau, Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi bước vào.  

 

“Mỹ nhân kia xinh đẹp quá!”   

 

Hai người vừa xuất hiện, Trần Uyển Nhi đã thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.  

 

Lời này vừa thốt ra, tất cả những người có mặt nơi đây đều hiểu ra.  

 

“Hóa ra người đàn ông trẻ đứng bên mỹ nữ kia chính là Lâm Mộc mà Quán Chủ Tiên Hạc Võ Quán gửi chiến thư?”  

 

“Vậy giai nhân kia chính là con gái của Khâu Anh à? Đúng là một mỹ nữ tuyệt sắc mà! Thằng nhóc này có phúc thật đấy!” Mọi ánh mắt lại đổ dồn lên người Lâm Mộc, không thiếu người ngưỡng mộ, ghen ghét anh.  

 

Một thằng nhóc đến từ thành phố nhỏ như cậu ta dựa vào cái gì mà có được cô bạn gái sắc nước hương trời thế kia? Đương nhiên không thiếu những người thấy khó chịu với Lâm Mộc.  

 

“Thằng nhóc này trông còn trẻ lắm, mới tu luyện được vài năm chứ? Sao mà so với Quán Chủ Tiên Hạc Võ Quán được?”  


“Cậu ta dám lên võ đài đấu với Quán Chủ Tiên Hạc Võ Quán, nhưng chưa biết chừng chỉ chốc lát đã bị đánh tới mức tè ra quần ý!” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play