“Uyển Nhi, xem ra anh ta muốn làm quen với cô đấy, e rằng cô đi tới đâu cũng không thiếu đàn ông có ý đồ với cô đâu nhỉ?” Lâm Mộc cười nói.
Trần Uyển Nhi tự hào nói: “Nói nhảm, tôi rất tự tin về sức hấp dẫn của bản thân đó nha, chỉ là ai kia cứ vờ như không thấy mà thôi.”
Hai người tìm một chỗ ngồi trên boong tàu, Lâm Mộc nhận lấy hai ly rượu ngon từ người phục vụ.
Hai người ngồi hóng gió, tận hưởng rượu ngon dưới ánh mặt trời và cảnh biển đẹp.
“Mời tất cả khách khứa tới sảnh tiệc, party sắp bắt đầu.” Tiếng phát thanh trên du thuyền vang lên.
Các khách mời trên boong lần lượt đi đến sảnh tiệc của du thuyền.
“Chúng ta đi thôi.” Lâm Mộc đứng dậy, đến sảnh tiệc cùng Trần Uyển Nhi.
Sảnh tiệc trên du thuyền rất lớn, có mấy chục người đứng đây mà trông vẫn rộng rãi.
“Trước tiên xin gửi lời cảm ơn tới tất cả các vị khách có mặt nơi đây, tôi là giám đốc Công ty Tín Hữu.
Party trên du thuyền là hoạt động tri ân khách hàng cũ do công ty chúng tôi tổ chức, thời gian du lịch trong hai ngày, trên thuyền sẽ có các buổi biểu diễn opera, Trò chơi tương tác, các hoạt động giải trí, v.v.
”
“Hi vọng các vị được trải qua hai ngày vui vẻ và khó quên trên du thuyền.”
Sau đó ông ta nói thêm về các sắp xếp trong hai ngày này.
Nếu không muốn tham gia các hoạt động, du thuyền vẫn có quán bar, rạp chiếu phim, bể bơi và các địa điểm vui chơi giải trí khác.
Sau khi rời party, Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi đi dùng cơm trước.
Tiếp theo, Trần Uyển Nhi kéo Lâm Mộc đi chụp ảnh cho cô nàng trên boong tàu.
Sau đó hai người tới quán bar uống rượu.
Người đàn ông trẻ bắt chuyện với Trần Uyển Nhi ban nãy lại xuất hiện ở quán bar.
“Tiểu thư, tôi có thể uống cùng em một ly không?” Người đàn ông trẻ nở nụ cười.
Trần Uyển Nhi lặng lẽ kéo tay Lâm Mộc.
Lâm Mộc hiểu ý cô nàng, lập tức đứng dậy nói: “Vị tiên sinh này, nếu anh muốn uống thì tôi có thể uống cùng anh, bạn gái tôi không biết uống rượu.”
Người đàn ông trẻ cười lạnh: “Thế à? Vậy tôi muốn xem xem tửu lượng của anh thế nào đấy?”
“Lấy hai chai rượu qua đây!” Người đàn ông trẻ vẫy tay với người phục vụ trong bar.
“Anh muốn uống cùng tôi thật hả?” Lâm Mộc kinh ngạc hỏi.
Hồi nãy Lâm Mộc nói vậy hoàn toàn vì muốn đuổi người đàn ông này đi.
“Vị tiên sinh này, chính anh nói muốn uống cùng tôi, lẽ nào anh hối hận rồi sao?” Người đàn ông trẻ cười khinh miệt.
“Được, tôi uống cùng anh, khỏi cần dùng ly, trực tiếp uống bằng chai luôn nhé.”
Lâm Mộc cầm một chai rượu ngoại cao cấp uống một hơi cạn sạch, giống như uống nước lã.