“Thiên Thiên, đi thôi.” Dương Kiện nắm tay Khâu Thiên Thiên.

“Anh yêu, em họ của em lần đầu tiên tới Thân Giang, anh dẫn bọn em đi dạo một vòng đi.” Khâu Thiên Thiên nói.

“Được thôi!” Dương Kiện thuận miệng đáp lại.



Sau đó do Dương Kiện dẫn đầu, một nhóm bốn người họ rời khỏi võ quán.

Dương Kiện dẫn ba người Lâm Mộc đến trung tâm thương mại giới thiệu một chút.

Sau đó, Dương Kiện lại đưa ba người tới cửa một cửa hàng sang trọng.

"Cô Trần Uyển Nhi, vì cô và bạn trai đã đến đây nên nhất định phải bảo bạn trai mua cho cô vài thứ làm kỷ niệm đúng chứ?"

"Cửa hàng này anh rất quen thuộc, tôi dẫn mọi người vào!"

Dương Kiện nói xong liền dẫn ba người Lâm Mộc vào trong cửa hàng.

Vừa rồi Dương Kiện bị Lâm Mộc đánh bại bằng võ thuật, mặc dù ngoài mặt vẫn tươi cười, dáng vẻ thân thiết nhưng trong lòng anh ta đang rất khó chịu!

Anh ta quyết định cố ý làm khó Lâm Mộc.

"Anh Dương, hoan nghênh anh tới."

Ngay khi bốn người bước vào, nhân viên bán hàng đã nhiệt liệt chào hỏi, hiển nhiên là đối phương đã quen biết Dương Kiện.

“Nghe nói gần đây cửa hàng của cô mới nhập về một bảo vật, là một chiếc dây chuyền ngọc bích trị giá hàng trăm triệu đúng không?” Dương Kiện hỏi.

"Vâng anh Dương, sợi dây chuyền đó được bày riêng ở quầy bên kia."

Nhân viên bán hàng đưa bốn người họ vào một quầy hàng bên trong.

Chiếc dây chuyền ngọc bích có giá một trăm hai mươi triệu được trưng bày trong chiếc tủ kính chống đạn đã được khóa chặt.

Nhân viên bán hàng giới thiệu: "Nó được mệnh danh là tình yêu một đời, được làm từ quặng nguyên sinh của Mosa và thuộc loại kính Lão Khanh, nó có ánh sáng huỳnh quang tự nhiên, màu xanh lục đậm của nó có thể nói là bảo vật có một không hai.

Trong bất kỳ nguồn sáng nào, nó cũng sẽ hiện lên một ánh sáng quyến rũ chói mắt! "

“Đúng là một sợi dây chuyền ngọc bội tuyệt đẹp.” Khâu Thiên Thiên cũng cảm thán.

Ngay cả Trần Uyển Nhi cũng kinh ngạc.

“Cô Trần Uyển Nhi, tôi nghĩ sợi dây chuyền ngọc bích này rất thích hợp với cô, sao cô không bảo bạn trai mua tặng đi?” Dương Kiện cười nói.

Đây là một sợi dây chuyền có giá tận một trăm hai mươi triệu, Dương Kiện nghĩ một tên nhóc lớn lên ở một địa phương nhỏ thì sẽ không thể nào mua được sợi dây chuyền này được.

Cho nên anh ta mới mượn chuyện này để cố ý làm Lâm Mộc mất mặt.
Trần Uyển Nhi chưa kịp nói gì, Dương Kiện đã nói với nhân viên bán hàng: "Sợi dây chuyền ngọc bích này, anh chàng bên cạnh tôi muốn mua, cô gói lại đi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play