“Mọi người lên lầu hai, chuẩn bị dùng cơm.” Khâu Anh nói vọng từ trên lầu xuống.
“Đi nào, chúng ta lên lầu.” Mọi người lần lượt lên lầu.
Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi cũng theo gót đám người kia.
Trong phòng ăn lầu hai.
Phòng ăn rất rộng, kê một chiếc bàn dài đủ chỗ cho 30 đến 40 người.
Trên bàn bày nhiều món trái cây và đồ ăn.
Một bà lão tóc bạc trắng ngồi ở vị trí trung tâm.
Tuy bà cụ đã có tuổi nhưng vẫn rất quắc thước, ăn mặc rất thời thượng, trên cổ bà cụ đeo vòng ngọc trân châu rực rỡ.
Hiển nhiên bà cụ này chính là Lão Thái Quân nhà họ Khâu.
Ngay bên trái bà cụ là ghế ngồi của Khâu Anh, bà ta được sắp xếp vị trí gần Lão Thái Quân như vậy, chứng tỏ địa vị của bà ta trong nhà họ Khâu không hề thấp.
Bên phải Lão Thái Quân là một Người đàn ông trung niên vuốt tóc ngược.
Hai bên bàn còn có bảy đến tám người đàn ông và phụ nữ trung niên ngồi.
Các tiểu bối vào đến phòng ăn thì ngồi ở vị trí phía sau, Khâu Thiên Thiên và Khâu Kiệt vừa nói chuyện với Trần Uyển Nhi ban nãy cũng được ngồi ở vị trí ghế sau của tiểu bối, nhưng gần với Lão Thái Quân nhất, hiển nhiên địa vị của hai người này trong lớp tiểu bối cũng không thấp.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app .
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là .vip.
Vui lòng đọc tại app để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Uyển Nhi, Lâm Mộc! Mau tới đây.” Khâu Anh lập tức vẫy tay.
Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi bước lên trước.
“Uyển Nhi, đây là bác Khâu Hậu Minh của con.” Khâu Anh giới thiệu người đàn ông ngồi đối diện bà ta.
“Xin chào bác cả.” Trần Uyển Nhi lập tức chào hỏi.
“Cháu gái, cháu thật xinh đẹp.” Khâu Hậu Minh khen ngợi.
“Uyển Nhi, đây là bác hai Khâu Quý của con!”
“Đây là dì cả, đây là dì út.”
Khâu Anh giới thiệu từng người, Trần Uyển Nhi cũng chào hỏi lần lượt.
Khâu Anh giới thiệu tất cả đám tiểu bối ngồi sau, Khâu Thiên Thiên là con gái của Khâu Hậu Minh, còn Khâu Kiệt là con trai của Khâu Quý.
..
“Uyển Nhi, đây là bà ngoại của con.”
Cuối cùng Khâu Anh đưa Trần Uyển Nhi tới trước mặt Lão Thái Quân, trịnh trọng giới thiệu.
“Cháu chào bà ngoại.” Trần Uyển Nhi cười chào.
Đây là lần đầu tiên Trần Uyển Nhi gặp bà ngoại của cô nàng.
“Cháu gái Uyển Nhi, hoan nghênh cháu đến Thân Giang, ban nãy mẹ cháu nói với bà rồi, mẹ cháu muốn dẫn dắt cháu làm kinh doanh, nếu đã đến Thân Giang rồi thì cứ yên tâm học hỏi và làm việc, bà ngoại sẽ không bạc đãi cháu đâu.” Lão Thái Quân nhà họ Khâu cười nói.
“Dạ thưa bà ngoại.” Trần Uyển Nhi đáp.
“Vị này là ai thế?” Lão Thái Quân nhìn về phía Lâm Mộc.
Khâu Anh lập tức giới thiệu: “Cậu ấy là Lâm Mộc, bạn trai của Trần Uyển Nhi, cậu ấy kinh doanh ở Kim Châu Giang Nam, hai đứa nó yêu thương nhau nên con đưa Lâm Mộc tới để bồi dưỡng luôn.”
Trên mặt Lão Thái Quân lập tức lộ vẻ không vui: “Khâu Anh, trước giờ con làm gì cũng khiến mẹ yên tâm, sao lần này lại thế hả? Còn lôi người tỉnh ngoài đến tận Thành phố Thân Giang? Chó mèo ở xó xỉnh nào mà bước được qua cửa nhà họ Khâu này?”
Theo Lão Thái Quân, Khâu Anh chỉ nên đưa mình Trần Uyển Nhi tới đây.